Chương trước
Chương sau
Lúc Tiêu lão thái gần tới phủ tướng quân, thì để cho nhi tử và tôn tử đi về trước.

Bà ta được hai người con dâu dìu, mắt đỏ hoe từ từ đi về nhà.

Trên tay Vương thị còn cầm thuốc.

Bình thường ở quân phủ đều có chuyện để xem, cho nên thấy dáng vẻ bất lực mắt đỏ hoe của lão thái thái.

Những người sống ở nhà xung quanh thấy vậy đều có người tiến tới dò hỏi bà ta.

Lão thái thái ở nhà phía đối diện có quan hệ không tệ với Tiêu lão thái hỏi: “Bà đây là làm sao vậy?”

Tiêu lão thái làm ra bộ dạng muốn nói lại thôi, “Ta, ta đi bốc thuốc.”

Lão thái thái phía đối diện ngơ người, “Bà bệnh rồi?”

Tiêu lão thái thở dài một tiếng, “Không phải, ta là đi bốc thuốc giúp con dâu ta.”

Ở một bên Vương thị có chút m.ô.n.g lung, đây không phải là thuốc của nhi tử bà ta sao?

Lão thái thái phía đối diện có ấn tượng không tốt với Cát Xuân Như, “Con dâu bà lại bị làm sao vậy?”

Tiêu lão thái đến gần nói với bà lão này: “Ta chỉ nói với bà thôi, người khác ta đều không nói.”

Bà ta biết vị lão thái thái này hoàn toàn là người nhiều chuyện, chỉ cần đối phương biết, cả đám người ở đây đều biết.

Lão thái thái phía đối diện lập tức có tinh thần, “Được, ta sẽ không nói cho người khác.”

Chỉ nói cho mấy bằng hữu có quan hệ tốt thôi.

Tiêu lão thái nói: “Lúc trước con dâu ta về thôn tế tổ, cố ý làm loạn một lần, sinh non.”

“Không lâu trước đệ đệ của con dâu ta vì nhân phẩm không tốt mà bị đuổi khỏi trường học rồi, cũng may sau đó được con trai ta sắp xếp một công việc, ai mà biết trên đường đi, lại xem thường thương nhân, gây xung đột thế là bị chặt đứt một chân.”

“Con dâu ta lo lắng, mới mang thai lại đẻ non.”

Bà ta không nói chuyện Cát Xuân Như đẻ non có quan hệ với bọn họ.

“Nhi tử ta mời thái y đến khám, nói con dâu ta liên tiếp đẻ non nên hại thân thể, về sau sợ rằng không thể sinh con được nữa.”

Lão thái thái phía đối diện kinh ngạc không thôi, “Hả, sao lại không sinh được nữa?”

“Hình như nhi tử bà chỉ có một nữ nhân đấy thôi.”

Tiêu lão thái nhau mày buồn bã, “Đúng vậy, nó không sinh được con, lại còn cấm nhi tử ta đụng vào nữ nhân khác.”

“Ta đây chỉ còn cách tự thân đi tìm thầy lang, bốc một vài thang thuốc bổ cho nó uống, chỉ là cũng không hy vọng gì lắm.”

“Với lại cũng không chắc nó sẽ uống, lúc trước chướng mắt ta, cho nên qua khoảng nửa tháng, ta phải rời khỏi kinh thành rồi.”



Lão thái thái phía đối diện không do dự mà đồng tình với Tiêu lão thái, “Đứa con dâu này của bà cũng thật bất hiếu.”

“Tự mình sinh không được con, còn không cho nhi tử của bà đụng nữ nhân khác, đây không phải là làm cho nhi tử của bà không có người nối dõi sao.”

Tiêu lão thái đỏ mắt nói: “Đúng vậy, ta đang lo rằng sau khi ta đi rồi, nhi tử ta phải làm sao đây!”

“Nạp thiếp, bà thân là mẫu thân giúp nhi tử nạp thiếp chính là chuyện rất bình thường.”

Lão thái thái phía đối diện đưa ra chủ ý, “Bà trực tiếp đi tìm hai người trong sạch có thể sinh con, nạp về cho nhi tử của bà, liên quan đến con nối dõi, không thể mặc cho con dâu bà quyết định được.”

Trong lòng lão thái thái đối diện vui mừng, tuy con dâu của bà ta là thôn phụ, nhưng thắng ở tính hiền lành lại có thể sinh con.

So với tiểu yêu tinh ở phủ tướng quân thì tốt hơn nhiều.

Tiêu lão thái xoắn xuýt: “Liệu nó có trách ta nữa không?”

Lão thái thái phía đối diện tức giận nói: “Bà là bà bà của nó, nếu trách bà, bà kêu nhi tử của bà đuổi nó đi.”

“Không có con chính là phạm vào thất xuất chi điều.”

“Nếu như nó muốn làm loạn, bà cứ đến tìm ta, mọi người đều sẽ giúp bà nói lý lẽ.”

Cái loại con dâu không hiếu thuận lại không hiền lành, giữ lại làm gì.

Nghe vậy Tiêu lão thái giống như hạ quyết tâm, “Được, vì tương lai có con nối dòng sau này của nhi tử ta, ta sẽ giúp nhi tử nạp thiếp.”

“Nếu con dâu ta muốn trách, thì cứ trách đi.”

Hai người lại nói thêm vài câu, Tiêu lão thái được con dâu dìu về phủ tướng quân.

Lão thái thái phía đối diện thì đi tìm bằng hữu có quan hệ tốt kể lại chuyện này.

Không lâu sau, chuyện thê tử Tiêu tướng quân, còn cả chuyện không cho phép Tiêu tướng quân nạp thiếp đều được truyền ra ngoài.

Nhà ai cũng khinh bỉ Cát Xuân Như, bản thân không sinh được còn không cho phép nam nhân nạp thiếp, quả thật là quá đáng.

Đám nam nhân cảm thấy Tiêu Nguyên Thạch quá sủng tiểu thê tử rồi, vì thê tử không cho phép mà không dám nạp thiếp, cũng quá sợ thê rồi.

Sau đó lại nói chuyện này cho người quen biết, chỉ mất vài ngày người trong triều cũng biết chuyện này. Đây là chuyện sau đó.

Tiêu lão thái về đến nhà, không lập tức đến viện của Cát Xuân Như.

Mà đợi Tiêu Nguyên Thạch từ nha môn trở về, lúc dùng bữa với Cát Xuân Như, mới giải ái thiếp đã bị đánh đến mặt mũi bầm dập của Đại Lang vào.

Thấy mấy người Tiêu lão thái âm trầm đi vào, Tiêu Nguyên Thạch bỏ đũa xuống, có một dự cảm không lành.

Ông ta biết sáng nay người nhà cũ của Tiêu gia đi tìm đại nhi tử.

Xem ra hiện giờ, có vẻ như sự việc không ổn lắm.

“Cha, nương, hai người sao lại đến đây?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.