Đám Thời gia nghe tiếng cây roi đánh trên đất, sởn cả da gà: "..." Nha đầu c.h.ế.t tiệt này chính là một ác bá cường hào.
Thời lão tứ vừa nghĩ tới mùi vị lần trước bị đánh, muốn khóc rồi, lắp ba lắp bắp hỏi: "Ngươi, ngươi nói, ngươi, các ngươi muốn làm như thế nào?"
Gã thật sự không muốn bị ăn đánh nữa đâu.
Chẳng những đau, đánh lên mặt và trên tay còn để lại sẹo, ngày mai gã còn phải tới Ngô gia cầu hôn nữa.
Thời Khanh Lạc cau mày: "Nêu như các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, trái lại ta có thể không tính toán khoản nợ này."
Thời lão tứ vội vàng gật đầu, "Nghe lời, bọn ta nghe lời."
Thời lão thái thái cũng sợ nhi tử bị đánh, nha đầu c.h.ế.t tiệt này hạ thủ rất tàn nhẫn.
"Ngươi nói, bọn ta nghe ngươi."
Thời Khanh Lạc mới lại ngồi xuống lần nữa, "Lão thái thái, ngày mai ngài đi theo nhi tử bảo bối của ngài đi cầu hôn đi."
"Bảo Ngô gia bồi thường tiền đã bị làm bẩn sự trong sạch, các ngươi cho hai lượng bạc làm tiền sính lễ, bảo Ngô gia đưa của hồi môn một nghìn lượng bạc mang về."
Lời này vừa nói ra, đám người Thời gia đều kinh ngạc hết cả, "Cái gì?"
Thời lão tứ nói: "Hai lượng, có phải có chút ít hay không? Mà sao Ngô gia có thể đưa của hồi môn một nghìn lượng bạc cơ chứ."
Thời Khanh Lạc khinh bỉ ghét bỏ nhin Thời lão tứ, "Ngu xuẩn."
"Một đôi giày rách mà thôi, cho hai lượng bạc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627178/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.