Một lát sau, thấy trà trong ly của Tiêu Hàn Tranh còn một nửa. 
 Thời lão tứ cười nói: 'Trà của ta cũng sắp uống hết, ta giúp người rót thêm nhé." 
 Lúc này vừa vặn nha hoàn không ở đây. 
 Tiêu Hàn Tranh cười cười: 'Được vậy làm phiền tứ thúc." 
 Thời lão tứ đưa tay cầm hai cái ly đi ra khỏi lương đình. 
 Một lát sau, gã bưng ly về. 
 "Đa tạ!" Tiêu Hàn Tranh nhận lấy trà, thổi thổi uống một ngụm. 
 Chuyện này làm cho Thời lão tứ và nhi tử Cử nhân đang quan sát kia thở phào nhẹ nhõm. 
 Qua một lát, người gần như đều đến đông đủ rồi, Cử nhân kia cũng đến. 
 Ông ta dẫn đầu ngâm thơ đối câu. 
 Còn muốn đổi trà thành rượu. 
 Tiêu Hàn Tranh cũng uống mấy ly, mặc kệ là hai ly trà trước đó, hay là rượu lúc này. 
 Tổng hợp lại, dược tính có chút mãnh liệt, không có nử tử thì không giải được. 
 Chẳng qua hắn đã ăn thuốc giải độc, có thể thoải mái hóa giải độc tính. 
 Mới vừa ngâm thơ đối câu một lát, Thời lão tứ ôm bụng bộ dạng muốn đi nhà xí, tạm thời rời đi. 
 Tiêu Hàn Tranh đùa nghịch ly rượu, kịch hay sắp mở màn rồi. 
 Bên kia, Thời lão Tứ vòng qua hậu viện chiêu đãi nữ quyến, đi tới một căn phòng khác. 
 Gõ cửa một cái, một thiếu nữ mở cửa. 
 Sau khi nhìn thấy người đến là Thời lão tứ, nàng ta nhíu mày một cái: 'Tiêu công tử đâu?' 
Trong lòng Thời lão tứ mất hứng, nữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627177/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.