Tuy hệ thống biết đáp án của mỗi nhiệm vụ, nhưng một khi nói ra sự tình thì còn cần gì người tham gia hoàng thành nhiệm vụ. Huống hồ nếu hệ thống nói ra đáp án, thì hệ thống sẽ bị chịu sự trừng phạt tùy vào mức độ mà xem xét. Nếu nói ra kết quả và đáp án của nhiệm vụ trọng tâm của chuyện thì hệ thống sẽ bị biến mất vĩnh viễn.
Trong Tiểu thuyết gốc tuy không có nhắc đến khúc hung thủ thật sự, nhưng sự thật ra tác giả cũng có nghĩ đến lý do tại sao rồi, và kẻ đứng sau hãm hại Diệp Tinh rồi. Chỉ là đơn thuần cách viết lượt bỏ bớt những nội dung không cần thiết để nổi bật nhân vật chính lên thôi. Nếu quá đề cập đến thì e bộ chuyện sẽ bị đổi nhân vật chính cho mà xem.
Ví dụ như tại sao nữ phụ trà xanh tâm cơ hai bất nạt nữ chính, thì phía sau cũng sẽ có kẻ xúi dục hoặc thảm trí là nữ phụ bị kẻ khác tẩy não. Hoặc tại sau nữ phụ trở nên như vậy? Thì chắc tuổi thơ cũng đã là bất hạnh rồi.
"Người tự mà điều tra, ta không quan tâm!" Diệp Tinh đáp. So với mấy lời giải thích của hệ thống thì giờ cô lại thích được ngủ một giắc ngon lành hơn.
Tuy miệng nói không, nhưng Diệo Tinh cô nằm trên giường vẫn suy nghĩ đến hoàng cảnh đó, so với việc bị nhốt mãi trong tiểu thuyết thì cô mong mình sẽ được về nhà sớm. Cô sợ mình bị nhốt trong một vòng tuần hoàn rồi có khả năng mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-sinh-con-cho-nam-phu-phan-dien/2901964/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.