Uyên Dương phải mất cả một ngày mới quyết định được. Cậu sẽ ứng tuyển vị trí thư kí của Nhật Nhật. Ở thì nói là ứng tuyển cho sang thôi chứ thật ra coi như đi làm lại sau khi nghỉ phép cũng không sai.
Cơ mà dạo gần đây tần suất Nhật Nhật trêu cậu nhiều hơn, đi làm chắc chắn là còn bị trêu nhiều nữa!
"Tại sao anh lại trêu em nhiều như thế?"
" Trêu em rất vui! " Xạ Nhật Nguyên mỉm cười dịu dàng nhìn người mà anh yêu.
"Anh vui chứ em đâu có vui! " Uyên Dương phụng phịu khoanh tay.
Xạ Nhật Nguyên nắm lấy tay cậu xoa xoa, mặt thành khẩn :
" Rồi rồi, từ nay anh sẽ không trêu em nữa! "
Uyên Dương hai mắt sáng lên :
" Anh nói thât sao?"
" Ừ! Anh sẽ chỉ đùa em thôi!"
Xạ Nhật Nguyên cười cười, trông muốn đấm hết sức. 33
Uyên Dương bất lực luôn, chán chả thèm nói nữa, mặt trù ụ hút trà sữa cái rột.
Xạ Nhật Nguyên biết cậu lại dỗi rồi, thế là anh lại lôi tuyệt chiêu dỗ người yêu siêu đỉnh ra.
Anh hôn một cái chụt vào môi cậu.
Uyên Dương bất ngờ trong giây lát, xong lại cười nhếch mép :
"Anh nghĩ chỉ cần hôn tôi là tôi sẽ hết dỗi sao? ... Ừ anh nghĩ đúng rồi đấy!" 2
Uyên Dương đỏ mặt, nói ra câu này xong liêm sỉ của cậu để cho chó gặm mất rồi.
Xạ Nhật Nguyên bật cười, anh lại hiểu cậu quá cơ.
Thế nên anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3647093/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.