Chương trước
Chương sau
Uyên Dương phải mất cả một ngày mới quyết định được. Cậu sẽ ứng tuyển vị trí thư kí của Nhật Nhật. Ở thì nói là ứng tuyển cho sang thôi chứ thật ra coi như đi làm lại sau khi nghỉ phép cũng không sai.

Cơ mà dạo gần đây tần suất Nhật Nhật trêu cậu nhiều hơn, đi làm chắc chắn là còn bị trêu nhiều nữa!

"Tại sao anh lại trêu em nhiều như thế?"

" Trêu em rất vui! " Xạ Nhật Nguyên mỉm cười dịu dàng nhìn người mà anh yêu.

"Anh vui chứ em đâu có vui! " Uyên Dương phụng phịu khoanh tay.

Xạ Nhật Nguyên nắm lấy tay cậu xoa xoa, mặt thành khẩn :

" Rồi rồi, từ nay anh sẽ không trêu em nữa! "

Uyên Dương hai mắt sáng lên :

" Anh nói thât sao?"

" Ừ! Anh sẽ chỉ đùa em thôi!"

Xạ Nhật Nguyên cười cười, trông muốn đấm hết sức. 33

Uyên Dương bất lực luôn, chán chả thèm nói nữa, mặt trù ụ hút trà sữa cái rột.

Xạ Nhật Nguyên biết cậu lại dỗi rồi, thế là anh lại lôi tuyệt chiêu dỗ người yêu siêu đỉnh ra.

Anh hôn một cái chụt vào môi cậu.

Uyên Dương bất ngờ trong giây lát, xong lại cười nhếch mép :

"Anh nghĩ chỉ cần hôn tôi là tôi sẽ hết dỗi sao? ... Ừ anh nghĩ đúng rồi đấy!" 2



Uyên Dương đỏ mặt, nói ra câu này xong liêm sỉ của cậu để cho chó gặm mất rồi.

Xạ Nhật Nguyên bật cười, anh lại hiểu cậu quá cơ.

Thế nên anh mới thích trêu cậu nhiều, sau này còn được hôn cậu nhiều nữa chứ!

" Anh là đồ tồi, đồ khốn nạn! " Uyên Dương đột nhiên nói.

Xạ Nhật Nguyên : ????

" Sao lại đột nhiên chửi anh?"

" Anh khốn nạn lắm, anh làm tôi yêu anh say đắm, không thể sống nếu thiếu anh, nên giờ vì để được hít hà hơi anh mỗi ngày tôi quyết định sẽ ứng tuyển làm thư kí của anh! "

Sơ hở là tiểu phẩm!

Xin hỏi Xạ Nhật Nguyên có bất ngờ không, câu trả lời là bất ngờ lắm chứ. Từ khi nào mà người yêu anh lại không còn tí liêm sỉ nào như thế này chứ?

Anh bật cười vui vẻ, ôm lấy cậu mà hít hà hơi cậu, nói :

" Rồi rồi, sau này ngày nào cũng cho em hít hà hơi anh luôn nè!"

Uyên Dương gật gật đầu thỏa mãn, hút hút trà sữa, đầu tựa vào lồng ngực rắn chắt của anh, tận hưởng mùi thơm từ trên cơ thể anh.

Có người yêu đẹp trai là cảm giác như này sao!

Mọi người trong quán trà sữa : ????

Đợi đến khi Uyên Dương uống hết hai ly trà sữa size L, xơi hết hai miếng bánh ngọt vị socola rồi, Xạ Nhật Nguyên lấy giấy nhẹ nhàng lau mồm cho cậu. Anh nói :

"Muốn làm thư kí cho anh thì phải kí hợp đồng cơ! "



Uyền Dương hơi nấc do ăn nhiều, nhanh nhảu đáp :

"Hợp với chả đồng cái gì, cứ mang ra đây em kí tất!"

" Tiếc quá anh để quên mất rồi, hay là giờ em theo anh đi kí hợp đồng nha! "

Uyên Dương không ngần ngại mà oke luôn. Đằng nào cậu cũng chưa muốn về sớm.

Đấy là cậu nghĩ Nhật Nhật sẽ trở câu đến công ty đề kí hợp đồng, nên giờ đây, khi trước mặt cậu không phải là công ty mà là cục dân chính, cậu sốc văn hóa luôn.

" Sao anh bảo là đi kí hợp đồng mà?"

"Thì đúng rồi, chúng ta sẽ kí ở đây!"

"Nhưng đây có phải công ty đâu, đây là cục dân chính mà? "

" Thì đúng rồi, hợp đồng ở trong này mà, nhanh vào đi nào! "

" Ủa???"

Xạ Nhật Nguyên không để Uyên Dương thắc mắc thêm nữa, nhanh chóng kéo cậu mặt còn đang ngơ ngác đi vào cục dần chính.

Uyên Dương vẫn chưa load xong thông tin, tay vẫn ngoan ngoãn kí vô tờ " hợp đồng" mà tiêu đề của tờ " hợp đồng " này lại là : " Giấy đăng kí kết hôn ".

Thì cũng là hợp đồng làm việc mà nó lạ lắm!

Thời hạn của hợp đồng : Cả đời!

Xạ Nhật Nguyên hài lòng nhìn tờ đăng kí kết hôn đã đầy đủ hai chữ kí, cười đến híp cả mắt.

Từ giờ cậu là của anh, mãi mãi vẫn là của anh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.