Ngày hôm sau, Uyên Dương trở về nhà, đâu thể cứ ở nhà Nhật Nhật mãi được.
Trước khi cậu vào trong nhà, Xạ Nhật Nguyên bảo với cậu :
" Thế bây giờ em định làm gì?"
Cậu khó hiểu hỏi lại :
" Làm gì là làm gì?"
" Thì bây giờ em đang không có việc làm thây!"
Uyên Dương ò lên một tiếng. Phải ha bây giờ cậu không còn là thư kí của Nhật Nhật nữa, tính ra là đang thất nghiệp á. đ
" Để em suy nghĩ đã! Chắc là sẽ xin vào làm tại một công ty nào đó..."
Uyên Dương trầm ngâm suy nghĩ.
Xạ Nhật Nguyên đề nghị :
"Vị trí thư kí của anh vẫn còn trống do thư kí trước đột nhiên xin nghỉ đòi ra đảo chơi với khỉ rồi, em có muốn ứng tuyển vô vị trí này không?" (D
Uyên Dương quay sang nhìn Xạ Nhật Nguyên, mặt kiểu mày đùa bố mày đấy à!
Cậu thay đổi tone giọng :
"Em sẽ xem xét thái độ của anh như nào rồi sẽ đồng ý ứng tuyển vô vị trí đó! "
Nói xong Uyên Dương đi vào trong nhà đóng cửa luôn.
Xạ Nhật Nguyên bật cười, em ấy rất là dễ giận a, không nên chọc nữa!
Trịnh Uyên Dương như mọi ngày sau khi học xong sẽ đi tìm Mộng Y của cậu. Kì lạ là hôm nay đi hoài đi hoài trong trường cũng không thấy Mộng Y đâu cả.
Cậu ấy đi đâu rồi?
Trịnh Uyên Dương lồi điện thoại ra gọi điện cho y nhưng y không bắt máy.
Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3647092/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.