" Nhật... Chủ... chủ tịch à! Anh đang làm gì vậy? "
" Tại sao lưng cậu lại bị như này?"
Xạ Nhật Nguyên hai mắt vẫn dính vào chiếc lưng đầy vết thương phía trước, lông mày nhăn lại, giọng nói khiến người nghe cảm thấy sợ hãi.
Uyên Dương nghe giọng Nhật Nhật sợ muốn chết, nhưng mà vẫn cãi cố :
" Tại... tại sao tôi phải nói cho anh biết? "
"Nói! "
Xạ Nhật Nguyên hét lên ra lệnh làm Uyên Dương giật nảy mình, người cậu run lên bần bật.
A tại sao hôm nay Nhật Nhật lại đáng sợ như vậy?
Uyên Dương rén rồi, cậu không dám cãi Nhật Nhật nữa nên vừa run như cầy sấy vừa kể lại mọi chuyện :
" Thì tại trên người tôi có sẹo, tôi sợ xấu nên tôi mua kem xóa sẹo trên mạng về. Kết quả sẹo thì chưa xóa xong thì lưng đã ngứa muốn chết rồi! "
"Cậu cũng thật là..."
Xạ Nhật Nguyên thở dài.
Cậu cũng thật là ngốc quá đi!
Nhận thấy đôi vai đang nắm trong tay vẫn còn run lên bần bật, Xạ Nhật Nguyên bỏ Uyên Dương ra, thả áo cậu xuống, giọng thành khẩn :
" Tôi xin lỗi, tôi không cố ý làm cậu sợ! "
"Tôi... tôi không sợ anh nhé! " Uyên Dương lắp ba lắp bắp phản bác.
Đến nước này rồi còn cứ cãi nhờ. Bướng bỉnh!
Xạ Nhật Nguyên thở dài, giọng dịu dàng hướng cậu nói :
"Để tôi đưa cậu đi bệnh viện! "
Uyên Dương ngay lập tức từ chối :
" Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3587069/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.