Trịnh Uyên Dương và Địch Mộng Y cùng nhau chạy đến nhà của Uyên Dương. Một người thì đang gấp muốn chết, một người thì chả hiểu cái chi cả nhưng vẫn chạy theo người kia.
" Chết tiệt anh ấy chưa về nhà! " Trịnh Uyên Dương đập mạnh vào cửa.
"Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
"Tớ sẽ kể cho cậu nghe sau! Cậu cho tớ mượn điện thoại một tí! "
"À Ờ!
Trịnh Uyên Dương nhận lấy điện thoại, tay nhanh chóng bấm số gọi. Cậu gấp muốn đăng xuất luôn rồi. Một lúc sau đầu dây bên kia mới bắt máy.
Xạ Nhật Nguyên : "Alo? "
Trịnh Uyên Dương : " Anh Dương có đang ở công ty không?"
Xạ Nhật Nguyên : " Uyên Uyên? Có chuyện gì vậy? Uyên Dương không có ở đây, cậu ta xin nghỉ cả ngày hôm nay mà! "
Trịnh Uyên Dương : " Anh Dương, anh ấy gặp nguy hiểm rồi! "
Xạ Nhật Nguyên : " Uyên Uyên em đang nói cái gì vậy, gặp nguy hiểm là sao? "
Tút.
Trịnh Uyên Dương cúp máy luôn. Cậu nhanh chóng kéo tay Địch Mộng Y chạy đi. Nhìn mặt cậu như sắp khóc.
"Nè rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Trịnh Uyên Dương cậu mau nói cho tôi! "
" Vừa nãy tớ... tớ và anh Dương...." Trịnh Uyên Dương kể lại hết câu chuyện vừa xảy ra.
Địch Mộng Y gương mặt nhăn như đít khỉ, trách móc :
"Cái... cái... Cậu bị ngu hay gì hả? Sao lại đi đến nơi đó chứ? Với cả anh Dương là thằng cha nào vậy? "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586573/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.