"Em quay về trường học đây! Tạm biệt anh! "
"Ở tạm... biệt! "
Chưa đợi Uyên Dương nói hết thằng bé đã chạy nhanh đi rồi. Sao nó gấp thế nhỉ?
Uyên Dương bây giờ cũng chả biết nên đi đâu. Dù sao cũng xin nghỉ hôm nay rồi nên chắc bây giờ về nhà thôi ha.
Một tiếng sau, một chàng trai đang ngồi trong quán hamburger mà biểu cảm nhăn nhó nhìn chàng trai đối diện đang ăn điên cuồng cái bánh sợ như có ai sẽ dành với cậu ta ý.
Uyên Dương cậu thề là định về nhà rồi, cơ mà tự nhiên thằng cha này từ đâu nhảy ra khoác vai cậu tỏ vẻ thân
thiet lam y.
"Yo! Lại gặp lại cậu rồi! Hôm nay lại đến tìm Hà Mộc Yên hả? "
Uyên Dương nhíu nhíu mày gỡ tay tên kia ra.
" Ấy sao lại xa cách thế? "
"Bộ chúng ta thân lắm à?" Uyên Dương giọng không âm điệu nói.
" Tôi cũng nói tên của tôi cho cậu rồi còn gì, biết tên là mối quan hệ thuộc dạng quen biết rồi! "
" Cậu có biết tên tôi không?" Uyên Dương cười như không cười nói.
"Nhưng cậu biết tên tôi rồi mà!"
Trần Thưởng Lê xụ mặt mà nói, làm bộ tủi thân lắm ý. Uyên Dương tặc lưỡi một tiếng rồi bỏ đi, phiền phức!
"Ai yo tôi đói quá! Hu hu hu chắc người đằng trước không độc ác đến mức bỏ rơi một người đang đói dở chết dở đâu nhỉ! "
Uyên Dương muốn bỏ đi, nhưng mà cái tiếng than khóc của thằng đằng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586571/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.