Hôm sau song Dương trở lại nơi con hẻm tối tàn đấy.
" Tối chúng ta đi cũng được mà, sao anh phải nghỉ làm để đi ngay bây giờ?"
"Lỡ đâu tối Mặc Tư Hàn nó rảnh nó đến đây thì sao? Cứ đi vào giờ hành chính cho chắc ăn! "
Uyên Dương sẽ không nói lí do là vì cậu đang không muốn đi làm để đụng mặt Nhật Nhật đâu.
Đến trước ngôi nhà, Uyên Dương gõ cửa. Một lúc sau, một người phụ nữ ra mở cửa. Người phụ nữ gầy gò, mặt hốc hác rõ ràng nhưng vẫn có thể nhìn ra cốt cách xinh đẹp của cô ấy.
"Xin hỏi, hai người đây là muốn tìm ai vậy? "
Hà Mộc Yên lên tiếng, chất giọng so với giọng những người phụ nữ bình thường thì có chút trầm.
" Chúng tôi tìm cô đấy, cô Hà!"
Hà Mộc Yên thoáng chốc ngạc nhiên, nhưng lại nhanh chóng mời hai người vào nhà. Trông cô ấy có vẻ điềm tĩnh, không có chút nào là sợ hãi cả, Trịnh Uyên Dương lấy làm lạ.
Như hiểu được suy nghĩ của Trịnh Uyên Dương, Hà Mộc Yên quay ra hướng cậu nói :
"Có phải người nhà của công tử Mặc lại bảo hai người đến đây để thuyết phục tôi đúng không? Hãy quay về nói với họ rằng tôi sẽ không đồng ý đâu! "
" Gì thuyết phục gì?"
Nghe câu hỏi của Uyên Dương, Hà Mộc Yên tỏ vẻ nghi hoặc hỏi :
" Hai người không phải người làm nhà họ Mặc ư?"
" Gia đình của tên khốn Mặc Tư Hàn đó biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586570/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.