Đêm hôm ấy song Dương ngủ cùng nhau.
Vẫn là căn phòng quen thuộc mà Uyên Dương ngủ mấy tháng ở lần xuyên không trước. Bây giờ điều khác đi đó là cậu lại ngủ ở đây nhưng với cơ thể thật của mình, còn Trịnh Uyên Dương thì nằm ngủ bên cạnh cậu.
Uyên Dương quay sang nhìn Trịnh Uyên Dương. Trong lòng cậu thoáng dâng lên một nỗi tự ti. Trịnh Uyên Dương mới 19 tuổi, còn rất trẻ trung, da mặt mịn màng, trắng sáng, mặt thì bầu bĩnh, thật sự chỉ nhìn thôi cũng muốn cưng chiều. Còn cậu, 28 tuổi, khuôn mặt bình thường, người hơi gầy, da hơi ngăm nữa. Nhật Nhật hẳn là yêu một
Uyên Dương dễ thương bầu bĩnh chứ không phải một Uyên Dương vừa gầy vừa đen như cậu.
Uyên Dương cười nhạt.
Cậu cứ suy nghĩ để rồi thiếp đi lúc nào không hay.
Đến lúc nghe thấy tiếng thở đều đều bên tai, Trịnh Uyên Dương chợt mở mắt. Anh Dương, cứ nhìn mình chằm chằm, làm ngượng chết đi được, đang ngứa lưng cũng không dám đưa tay gãi luôn!
Sáng hôm sau, bị ánh nắng bên ngoài chiếu thẳng vào mắt, Uyên Dương bừng tỉnh. Nhận thấy mình đang ôm chặt lấy người Trịnh Uyên Dương, cậu nhanh chóng bỏ tay ra. May là thằng bé chưa tỉnh, không ngại chết!
Trong lúc Trịnh Uyên Dương vẫn còn say giấc nồng, cậu đi vệ sinh cá nhân trước, rồi thay đồ. Hôm qua Dương Dương đã bảo cứ lấy quần áo trong tủ mặc, dù gì cũng là đồ cậu mua. May mà size mình với size em ấy không quá cách biệt nhau nên đồ khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586559/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.