🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


"Tiên sinh, ngài thử trước đi. Bọn ta đều chưa từng đào khoai tây nên không biết đào như thế nào mới đúng", Ngụy Vô Nhai từ bên cạnh lấy ra một cái xẻng đưa cho Kim Phi.



Họ nói như vậy, nhưng ở đây mọi người đều hiểu đây là lần đầu tiên Đại Khang trồng khoai, cũng là lần đầu tiên đào khoai. Người đầu tiên làm việc này có thể đại diện cho một thời đại mới đến.



Ngụy Vô Nhai trao cơ hội này cho Kim Phi, đây cũng là biểu hiện tôn trọng và ghi nhận những đóng góp của y.



Kim Phi chưa bao giờ đặc biệt chú ý đến những lễ nghi này nhưng y cũng không từ chối. Y gật đầu cầm lấy xẻng, vừa đào vừa giải thích: "Khoai tây mọc dưới lòng đất. Khi đào, chú ý đặt xẻng cách xa rễ một chút để tránh làm hư hại củ".





Mặt đất ở đây mềm và tơi xốp nên Kim Phi không tốn nhiều sức lực, chỉ cần dùng xẻng xoay quanh củ khoai tây vài cái, sau đó nắm lấy rễ kéo ra. Năm củ khoai tây bên dưới lộ ra. Hai củ lớn bằng quả trứng vịt, ba củ nhỏ bằng quả trứng gà.



“Năm củ khoai tây này cộng lại cũng gần một cân phải không?” Ngụy Vô Nhai không khỏi tính toán: “Chúng ta đã trồng ba nghìn hạt giống khoai tây trên một mẫu đất, nếu giống như cái này thì một mẫu đất cũng có thể sản xuất ra hai ba ngàn cân lương thực sao?"



Cửu công chúa nghe được lời này, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi.







Chẳng trách Kim Phi kiên trì đi tìm khoai tây như vậy, năng suất quả thực rất cao.



Nếu một mẫu đất thực sự có thể sản xuất được hai đến ba ngàn cân khoai tây, vậy thì chỉ cần khoai tây được nhân giống rộng rãi thì sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề lương thực nữa.



Cửu công chúa, Thiết Thế Hâm và những người khác rất phấn khích khi nhìn thấy Kim Phi ném mấy củ khoai tây sang một bên và ngồi xổm xuống dùng tay đào hố đất bên dưới.



“Tiên sinh, bên dưới còn nữa sao?” Ngụy Vô Nhai hỏi.



"Chắc chắn phải có nhiều hơn, hơn nữa chúng còn lớn hơn", Kim Phi vừa đào đất vừa giải thích: "Những củ lớn càng khó lấy ra!"



Vừa nói xong, mọi người liền nhìn thấy Kim Phi từ trong cái hố nhỏ bới ra thêm hai củ khoai tây. Một củ to bằng nắm tay, một củ to bằng củ lớn nhất của loạt năm củ vừa bới ra ban nãy.



“Cái này…” hơi thở của Ngụy Vô Nhai trở nên gấp gáp: “Còn nữa không?”



"Có lẽ không còn nữa", Kim Phi phủi phủi tay đứng dậy.



Nhưng Ngụy Vô Nhai không tin, ông ấy ngồi xổm xuống, cẩn thận tìm kiếm cái hố đất mà Kim Phi vừa mới đào lên, xác nhận thực sự không còn củ nào nữa mới dừng lại.



Ngụy Vô Nhai mặc dù có chút thất vọng vì không đào thêm được củ khoai tây nào, nhưng khi ông ấy quay người nhìn bảy củ khoai tây trên mặt đất thì tâm trạng lại hưng phấn trở lại.



Bảy củ khoai tây này cộng lại gần hai cân, năng suất khoai tây trên mẫu đất này chắc chắn sẽ không thể nào thấp được.

Ngụy Vô Nhai kiềm chế tâm trạng kích động, đứng dậy hô với các binh phủ: “Hồi nãy các ngươi đã nhìn thấy quốc sư đại nhân đào thế nào chưa, đào đi, cẩn thận một tí, đừng đào đứt đấy.”



“Vâng!” Các binh phủ đáp một tiếng, cắm xẻng xuống đất.



Bốn đứa trẻ cũng cầm cái xẻng nhỏ gia nhập vào hàng ngũ đào khoai tây.



Mấy chục binh phủ cùng ra tay, cho dù rất cẩn thận, nhưng chỉ nửa giờ sau, một mẫu khoai tây cũng bị đào ra rồi.



“Mau, cân lên xem nặng bao nhiêu!” Ngụy Vô Nhai chỉ huy binh phủ cân khoai tây đào lên.



Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cái cân của Ngụy Vô Nhai.



Đợi quả cân ổn định, Kim Phi hỏi: “Ngụy tiên sinh, bao nhiêu?”



Ngụy Vô Nhai hít hai hơi thật sâu, sau đó quay đầu nhìn Kim Phi, vội vàng đáp: “Bốn nghìn, bảy trăm bảy mươi tám cân!”



“Hơn bốn ngàn bảy trăm cân!” m thanh của Thiết Thế Hâm hơi run rẩy.



Nắm đấm của Cửu công chúa cũng lặng lẽ siết chặt, sau đó quay người trân trọng hành lễ với Kim Phi: “Trẫm thay muôn dân trong thiên hạ, cảm ơn tiên sinh!”



Một khắc này, thân phận của cô ấy không phải là thê tử của Kim Phi, mà là hoàng đế của Đại Khang, đại biểu cho vo số người dân Trung Nguyên!



“Vì một thế giới mới!”



Sắc mặt Kim Phi cũng trở nên nghiêm túc, đưa tay đỡ Cửu công chúa.



Sau khi Cửu công chúa đứng dậy thì nhìn Thiết Thế Hâm: “Thông báo cho Bộ Lễ, chuẩn bị lễ bái!”


“Vâng!” Thiết Thế Hâm cúi người đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.