Sau khi đi chơi về, bốn đứa trẻ còn bày mưu làm nũng với Kim Phi để y đưa chúng ra ngoài chơi lần nữa.
Kết quả là bọn trẻ còn chưa kịp làm nũng, Kim Phi đã chủ động rủ bọn trẻ ra ngoài chơi tiếp.
Tuy không phải là đi chơi và săn bắn mà chỉ là đào khoai nhưng nghe có vẻ rất thú vị.
Bốn đứa nhỏ liên tục gật đầu: "Được ạ, được ạ!"
Bốn đứa trẻ cũng vô cùng mong chờ những hoạt động ngày hôm sau.
"Đương gia, ta có thể đi cùng được không?", Nhuận Nương hỏi.
Nhuận Nương ngày thường quanh quẩn trong bếp, lần đi chơi cuối cùng cô ấy cũng cảm thấy rất vui vẻ. Lần trước Nhuận Nương về nhà bố mẹ đẻ, đi ngang qua ruộng thí nghiệm ở sau núi, cô ấy nhìn thấy cứ một trăm mét lại có một nhân viên hộ tống đứng canh gác. Ở mỗi góc ruộng còn bố trí thêm một nỏ hạng nặng như thể nơi này là khu vực quân sự cấm vào, không một ai được lại gần. Từ đó có thể thấy Kim Phi và Cửu công chúa xem trọng mảnh ruộng thí nghiệm này đến thế nào.
"Đương nhiên nàng có thể đi", Kim Phi mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn về phía Quan Hạ Nhi: "Còn nàng có muốn đi không?"
"Đương nhiên rồi", Quan Hạ Nhi cũng lập tức gật đầu.
"Vậy nàng đội nón vào, không được phơi nắng!" Kim Phi nhắc nhở.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3475394/chuong-4087.html