Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên Kim Phi gặp Hàn Trầm, trước đó y cũng không biết nhiều về người này nên tạm thời không đưa ra phán đoán, ngược lại chỉ gật đầu ra hiệu cho Hàn Trầm tiếp tục nói.
"Quốc sư đại nhân, từ khi nghe được những việc ngài đã làm, ta đã rất khâm phục ngài. Ban đầu ta tìm đường đến Đông Hải, muốn nương nhờ quốc sư đại nhân. Tuy nhiên, người tính không bằng trời tính, ta bị thổ phỉ bắt cóc và tách khỏi gia đình. Nếu không có chính sách của đại nhân ở Đông Hải, vợ con ta có lẽ đã không còn sống đến ngày hôm nay".
Hàn Trầm tiếp tục nói: “Không sợ Bệ hạ cùng quốc sư đại nhân chê cười, kỳ thực sau khi chiếm được quận Phụng Đài, ta đã rất kiêu ngạo, cảm thấy mình có chút năng lực. Sau khi phu nhân của ta trở về, nàng đã nói cho ta biết những điều mắt thấy tai nghe ở Đông Hải, ta mới ý thức được khoảng cách giữa ta và đại nhân.
Khi còn trẻ, ta đã đi chu du giang hồ và luôn cho rằng mình có nhiều kiến thức. Nhưng khi đến Kim Xuyên ngày hôm qua, ta mới nhận ra kiến thức của mình ít đến mức nào. Nương tử của ta đã nói đúng, chỉ có theo quốc sư mới có thể tìm lối thoát, và cô ấy cũng luôn nhớ khoảng thời gian làm việc ở thương hội Kim Xuyên".
Nghe vậy, Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc đưa mắt nhìn nhau.
Khi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3475391/chuong-4084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.