Kim Phi quay lại nhìn Kim Bằng và Chung Viễn Thanh: "Đại ca, thuyền trưởng Chung, hai người đã vất vả trong suốt cuộc hành trình dài. Hai người hãy quay về đoàn tụ với gia đình trước đã. Khi những huynh đệ khác trở về, chúng ta sẽ tổ chức lễ mừng công cho hai người".
"Được" Kim Bằng và Chung Viễn Thanh quả thực rất nhớ nhà sau khi xa nhà quá lâu. Tuy nhiên, bởi vì mang theo mẫu hạt giống nên vừa về họ đã đến ngay viện Khu Mật chứ không dám về nhà. Bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, bọn họ nóng lòng muốn về nhà.
Sau khi hai người rời đi, Nhuận Nương tình cờ đi tới, gọi Kim Phi về ăn tối.
Kim Phi xua tay: “Nàng về ăn cơm trước đi, ta đi tìm Ngụy tiên sinh”.
Nói xong, y bảo Thiết Chuỳ xách túi đựng hạt giống đi ra khỏi viện Khu Mật.
Kim Phi không tới phòng y tế mà cùng Thiết Chuỳ đi tới ruộng thí nghiệm, quả nhiên Ngụy Vô Nhai đang ở đây. Ông ấy cùng vợ chồng lão Đàm đang ngồi quanh chiếc bàn ăn nhỏ.
Nhìn thấy Kim Phi đi vào, ba người vội vàng đứng dậy, Ngụy Vô Nhai hỏi: "Ngọn gió nào đưa tiên sinh tới đây? Ngài ăn cơm chưa? Ngồi xuống ăn cơm cùng bọn ta đi!"
Vợ của Lão Đàm không đợi Kim Phi lên tiếng, đã quay người bưng một bát cháo cho y.
Kim Phi cũng không khách khí ngồi xuống chiếc bàn nhỏ, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3471604/chuong-4069.html