Cho nên sau khi về, ta dự định sẽ bàn bạc với tiên sinh một chút, áp dụng quan hệ buôn bán bình thường với nước K."
Lúc trước, ở Trung Nguyên và Giang Nam, thương hội Kim Xuyên đã sử dụng châu Thủy Ngọc để buôn bán và kiếm được rất nhiều tiền lợi nhuận, sau này, khi thủy tinh trở nên phổ biến hơn, lúc đó khi những quyền quý đã dùng số tiền lớn để mua châu Thủy Ngọc biết được tin này, rất nhiều người tức giận đến mức chửi ầm lên.
Ở tầng lớp của bọn họ, mất tiền chỉ là chuyện nhỏ, bị người ta chơi đùa trong lòng bàn tay như một kẻ ngốc mới là điều mà bọn họ không thể chấp nhận nhất.
Mỗi lần nhớ tới một đám quyền quý là bọn họ giơ thẻ bài lên, bỏ ra một số bạc lớn để giành giật một hạt châu không đáng tiền, những quyền quý này lập tức xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, hận không thể tìm một cái khe hở trên mặt đất để chui vào.
Thậm chí, một số quyền quý còn tuyên bố treo thưởng, muốn giết mấy người Kim Phi, Đường Tiểu Bắc và Lạc Lan.
Nếu không phải bây giờ Kim Phi và Đường Tiểu Bắc có địa vị cao, vẫn luôn có người bảo vệ ở bên cạnh thì không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.
“Như thế cũng đúng,” Mã Văn Húc gật đầu: “Dù sao thì Đại Khang của chúng ta không chỉ có châu Thủy Ngọc, còn có những thứ tốt khác, lần sau mang những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3452332/chuong-3894.html