“Trần Chí Cường nói rằng người phụ trách thương đội của Đại Khang đang ở trên thuyền, Nhị đương gia của thương đội kia đang đi xin chỉ thị!” Binh lính thuật lại lời của Trần Chí Cường.
“Xin chỉ thị?” Vẻ mặt của thổ ty rất giống với binh lính hồi này, chỉ là binh lính không thể mắng Trần Chí Cường, nhưng hắn có thể.
“Tên Trần Chí Cường ngu ngốc này, hắn nghĩ ta đang đùa với đám thương nhân của Đại Khang kia sao?” Thổ ty tức giận mắng.
Một quan viên gần đó không cùng phe với Trần Chí Cường nhanh chóng nắm lấy cơ hội này: “Ngài thổ ty, cách đây không lâu Mã Văn Húc của đoàn thương nhân đã từng mở tiệc chiêu đãi Trần Chí Cường, chắc chắn tên Trần Chí Cường kia đã nhận được nhận ý tốt của họ nên đang cố ý kéo thời gian cho họ!”
“Ngài thổ ty, đoàn thương nhân này đến từ Đại Khang, ít nhiều gì cũng đang đại diện cho Đại Khang, tùy tiện khai chiến sẽ khiến hai nước xảy ra mâu thuẫn, Trần Chí Cường lại chỉ là một quan nhỏ phụ trách bến tàu, không dám tự tiện quyết định là bình thường!”
Người cùng phe với Trần Chí Cường cũng đang ở đấy, vội lên tiếng giúp anh ta.
“Vậy sao lúc người Đại Khang giết người thì không cân nhắc đi?”
Quan viên không cùng phe với Trần Chí Cường hừ lạnh một tiếng: “Hành động này của Trần Chí Cường là phản quốc!”
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3447859/chuong-3856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.