Có lúc không tìm thấy người phiên dịch phù hợp, Lạc Lan đã giao tiếp với nhà buôn lương thực địa phương bằng cách viết chữ.
Dù giao lưu giữa nước K và Đại Khang đã bị cắt đứt, nhưng đã bị văn hóa Trung Nguyên ảnh hưởng nhiều năm, rất nhiều truyền thống của nước K cũng tương tự như Trung Nguyên.
Đặc biệt là văn hóa bàn rượu và quan trường, giống hệt nhau.
Sau khi Lạc Lan đến đây, có rất nhiều chuyện đều được bàn bạc trên bàn rượu.
“Mã đại ca, bữa cơm tối nay có thể uống với Hà Văn Long hay không phải nhờ huynh rồi!”
Lạc Lan dẫn Mã Văn Húc đi về phía cửa.
Bây giờ ở địa bàn của người khác, lúa giống và hạt bông đã bị chúa địa phương giữ lại, dùng biện pháp cứng rắn chắc chắn sẽ không được, chỉ có thể lấy lại bằng biện pháp khác.
Tên Hà Văn Long cô ấy hẹn hôm nay là một thủ hạ thân cận của thổ ty.
Buôn bán cũng là một quá trình từng bước một, Lạc Lan không hi vọng chỉ mời Hà Văn Long một bữa cơm, mà đối phương đã có thể mạo hiểm bị thổ ty chém đầu, trực tiếp mở kho lương thực.
Chỉ cần tạo mối quan hệ với Hà Văn Long, tìm hiểu một ít sở thích cá nhân của hắn, tìm được bước đột phá để sau này hối lộ, như vậy bữa cơm này đã không uổng phí rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3447076/chuong-3836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.