🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nơi hoang vu không có đường, Trịnh Trì Viễn dẫn cận vệ đi vòng lớn, sau khi xác nhận không có ai theo dõi mới đến nơi nhóm người Lạc Lan ở.





Vừa bước vào nhà Trịnh Trì Viễn đã hỏi: “Lạc Lan cô nương, có chuyện gì vậy?”



“Trịnh tướng quân, để ta nhận lỗi với ngài trước!”





Lạc Lan hành lễ với Trịnh Trì Viễn, sau đó nói: “Vừa rồi khi tiễn ngài đi, Mã đại ca đã nghĩ ra một chuyện...”



Sau đó, Lạc Lan nói đề nghị của Mã Văn Húc cho Trịnh Trì Viễn.



“Ta biết để ngài chạy thêm một chuyến nữa thật không nên, nhưng ta cảm thấy đề nghị của Mã đại ca rất quan trọng, vì vậy đã bảo người đốt khói tín hiệu, vẫn mong Trịnh tướng quân thứ lỗi!”







Nơi này là địa bàn của người nước K, mỗi lần Trịnh Trì Viễn đến đây đều đang mạo hiểm, lỡ như bị người nước K nhìn thấy, mai phục họ trên bờ, Trịnh Trì Viễn chỉ dẫn theo mấy cận vệ, vậy thì rất nguy hiểm.



Thật ra khi Trịnh Trì Viễn vừa mới lên bờ, trong lòng hơi tức giận, thấy nếu Lạc Lan có chuyện thì nên nói xong khi gặp mặt trước đó, chứ không phải bản thân vừa đi lại đốt khói tín hiệu để mình quay lại.



Nhưng nghe xong lời giải thích của Lạc Lan, Trịnh Trì Viễn đã bớt giận.



Trước hết, Lạc Lan đã hạ thấp mình, vừa gặp nhau đã xin lỗi anh ta, thứ hai là Mã Văn Húc nghĩ ra ý tưởng này sau khi anh ta rời đi, hơn nữa, quả thực rất quan trọng, Lạc Lan gọi anh ta quay lại cũng không phải là trêu đùa anh ta.



Nghĩ đến đây, Trịnh Trì Viễn ra vẻ rộng lượng xua tay: “Lạc Lan cô nương, không sao, cũng không phải là cô cố ý trêu đùa ta, đều là vì công việc!”



“Cảm ơn Trịnh tướng quân khoan hồng độ lượng!” Lạc Lan hỏi: “Vậy Trịnh tướng quân thấy đề nghị của Mã đại ca như thế nào?”



Trịnh Trì Viễn suy nghĩ chốc lát, sau đó khẽ gật đầu nói: “Ta thấy rất được, trước khi đến tiên sinh đã viết thư cho ta, nói hạt bông rất quan trọng, nếu chúng ta đưa một mẻ hạt bông lên thuyền trước, lỡ như xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng không đến nỗi ra về tay trắng!”



“Đúng vậy, dù lúa của Đại Khang không cho năng suất cao, nhưng ít nhất cũng có lúa, còn có những thực phẩm khác có thể thay thế thóc, nhưng lại không có gì thay thế được cây bông vải.”



Lạc Lan gật đầu nói: “Vậy chúng ta ưu tiên vận chuyển hạt bông đi!”



“Được.” Trịnh Trì Viễn gật đầu nói: “Nhưng không phải hạt bông chúng ta thu mua được đều bị quan phủ địa phương niêm phong trong kho lương thực rồi sao, cô có cách lấy ra không?”



“Nếu ta có cách lấy ra thì hay rồi.” Lạc Lan thở dài, sau đó nói: “Không lấy được hạt bông trong kho lương thực, chúng ta có thể mua mẻ khác, lần này không mua nhiều như vậy nữa, mà mua chừng nào đưa lên thuyền chừng đó, Trịnh tướng quân, ngài thấy thế nào?”



“Ta thấy rất được.” Trịnh Trì Viễn tự tin nói: “Ít nhất đưa lên thuyền của bọn ta, cho dù quan thổ ty nước K biết thì cũng đừng hòng lấy đi!”



“Vậy thì quyết định vậy đi.” Lạc Lan nói: “Ta còn hai lượng bạc, lát nữa sẽ sắp xếp người đi mua một mẻ hạt bông trước!”



“Được.” Trịnh Trì Viễn nói: “Lát nữa ta sẽ bảo Tiểu Chu quay về đội thuyền chiến, cử thêm ca-nô đến đây!”



“Không cần gấp.” Lạc Lan nói: “Một hai chiếc ca-nô sẽ không thu hút ánh nhìn nhưng nếu quá nhiều, bị người khác phát hiện cũng phiền phức, dù sao tốc độ của ca-nô cũng nhanh, cứ mua hạt bông vận chuyển đến bờ biển rồi sau đó ngài phái ca-nô đến, chúng ta chuyển lên ca-nô rồi đi, như vậy sẽ an toàn hơn!”



“Chẳng trách lúc đầu thương hội Kim Xuyên có thể nhanh chóng mở ra cục diện ở kinh thành, cô nương suy nghĩ rất thấu đáo!” Trịnh Trì Viễn khen ngợi.



Ở thời đại phong kiến, địa vị của thương nhân thấp kém, vừa nhận được thư của Kim Phi gửi đến, thấy Kim Phi bảo anh ta nghe theo sắp xếp của một chưởng quầy của thương hội, trong lòng Trịnh Trì Viễn không vui, nhưng khi tiếp xúc nhiều với Lạc Lan, thấy Lạc Lan không có vẻ bề ngoài như con buôn mà ngược lại, hành động rất khiêm tốn, làm việc rất chu đáo cẩn thận.



“Trịnh tướng quân quá khen rồi.” Lạc Lan khiêm tốn hành lễ: “Mấy ngày gần đây còn phải nhờ Trịnh tướng quân phái người chú ý đến bờ biển, bọn ta chuẩn bị xong sẽ tuyền tin cho ngài.”



“Không cần phiền phức vậy đâu, ta đã phát hiện được một nơi ẩn náu thích hợp, ta quay về sẽ sắp xếp hai chiếc ca-nô núp bên đó, rồi lại sắp xếp huynh đệ đợi ở đó, mọi người chuẩn bị xong cứ bảo hắn quay về thông báo là được.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.