🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Từ Cương nhận được kế hoạch thì đọc kỹ một lần trước, rồi mới tỏ vẻ nghi ngờ.



Bản kế hoạch này không khác nhiều so với kế hoạch đã định ra từ trước, chỉ là khoanh tròn các hạng mục trọng điểm, còn điều chỉnh một số hạng mục trở nên đơn giản, Từ Cương không hiểu tại sao Kim Phi lại đột nhiên đưa cho ông ta một phần.



Tiếp xúc với Kim Phi lâu như vậy, Từ Cương cũng dần dần hiểu được tính tình của Kim Phi, biết Kim Phi là một người thực dụng, thay vì lãng phí sức lực và thời gian vào việc suy đoán ý muốn của lãnh đạo, còn không bằng hoàn thành công việc của mình cho tốt.





Thế là Từ Cương đã hỏi thẳng: "Tiên sinh, phần kế hoạch này cũng không khác với cái trước đó nhiều mà, ngài như này là..."



"Gần đây ta muốn đến thành Du Quan một chuyến, tối hôm qua ta đã sắp xếp lại bản kế hoạch một lần nữa, Từ đại nhân xem qua một cái, nếu không có ý kiến gì thì cứ thực hiện theo phần kế hoạch này đi."







“Tiên sinh, ngài muốn đến thành Du Quan ư?” Từ Cương kinh hãi: “Người Đông Man lại đánh đến à?”



Lúc ông ta được Cửu công chúa triệu gọi đến Kim Xuyên, Kim Phi đã ở Đông Hải rồi, ông ta không biết hành trình ban đầu của Kim Phi, còn tưởng rằng là do người Đông Man đánh đến đây.



“Không phải là người Đông Man đánh đến đây,” Kim Phi cười nói: “Lần này ta ra ngoài chính là muốn đến thành Du Quan, chỉ là đi ngang qua Đông Hải, bây giờ nên rời đi rồi.”



“Thì ra là vậy,” Từ Cương khẽ gật đầu.



Thật ra, ông ta cũng tò mò Kim Phi đến thành Du Quan để làm gì, nhưng Kim Phi lại không nói gì nên ông ta cũng không hỏi.



“Sau khi ta đi, Đông Hải giao lại cho ông, nếu trong quá trình thúc đẩy hạng mục có vấn đề gì thì phải lập tức truyền tin cho ta, nếu có tình huống khẩn cấp và không kịp báo tin cho ta thì ông có thể xử lý trước!"



Kim Phi nói: "Chiều mai ta sẽ triệu tập một cuộc họp với những người phụ trách các hạng mục, ông phái người đi thông báo một chút."



"Vâng, ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để không phụ sự tin tưởng của bệ hạ và tiên sinh đối với ta!" Từ Cương đứng thẳng lưng và trịnh trọng trả lời.



Mặc dù bây giờ Đông Hải vẫn là một công trường khổng lồ, nhưng bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra được rằng Kim Phi rất coi trọng Đông Hải.



Chưa kể đến tiềm năng phát triển trong tương lai, chỉ nói bây giờ, Đông Hải đã đóng góp rất nhiều rong biển và cá, là một trong những nguồn thức ăn quan trọng của dân chúng Xuyên Thục!



Kim Phi và Cửu công chúa đã giao một nơi quan trọng như thế cho ông ta, điều này cho thấy sự tin tưởng của bọn họ đối với mình.



Cho nên lời bảo đảm vừa rồi của Từ Cương cũng không phải là nói suông, mà là thật sự ý thức được trách nhiệm trên vai mình.



Dù sao thì ông ta cũng mới gia nhập dưới trướng của Kim Phi cách đây không lâu, mà những người phụ trách hạng mục và các trưởng xưởng của các nhà xưởng ở Đông Hải gần như đều được điều động từ Kim Xuyên, có một số người là người đi trước đã lập nghiệp với Kim Phi, ông ta vốn lo lắng rằng sau khi Kim Phi đi thì mình không thể khiến cho mọi người tin phục, bây giờ Kim Phi bảo ông ta phái người đi thông báo cho các trưởng xưởng và những người phụ trách hạng mục đến đây họp, chính là muốn hỗ trợ cho mình.



Bây giờ sự phát triển của các nhà xưởng đều đã đi vào quỹ đạo, chỉ cần những người phụ trách này chịu phối hợp, không, chỉ cần những người phụ trách này không ngáng chân thì Từ Cương tự tin rằng mình có thể quản lý được Đông Hải.



Đa số những người phụ trách hạng mục và trưởng xưởng đều là những người xuất thân từ gia đình nghèo khổ, trước mắt thì giới quan lại ở Xuyên Thục vẫn chưa có bầu không khí rối loạn này, hơn nữa có sự hỗ trợ của Kim Phi, Từ Cương tin rằng bọn họ chắc là sẽ không gây rắc rối cho mình.



Lúc này, Từ Cương đã gần năm mươi tuổi rồi, ở thời đại này có thể gọi là người già, nhưng trong khoảnh khắc này, trong ngực của ông ta lại nảy sinh một cảm giác kiêu hãnh.



Chiều hôm đó, Kim Phi triệu tập các trưởng xưởng của các nhà xưởng và những người phụ trách hạng mục, tổ chức một cuộc họp vào buổi chiều, tuyên bố trong cuộc họp rằng mình quyết định tạm thời rời đi.


"Sau khi ta đến thành Du Quan, Đông Hải sẽ được giao cho Từ đại nhân, những lời nói của Từ đại nhân, cũng như là lời nói của ta, nếu các ngươi có ý kiến phản đối với Từ đại nhân thì sau này có thể nói cho ta biết, nhưng không được làm trái mệnh lệnh của Từ đại nhân!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.