Chỉ là vừa rồi Kim Phi đang bận đọc thư, Từ Cương không tiện hỏi.
“Rất thuận lợi”, Kim Phi đưa thư cho Từ Cương: “Từ đại nhân tự xem đi!”
Từ Cương nhanh chóng cầm lấy bằng cả hai tay.
Khi nhìn thấy tin đội an ninh tiêu diệt bọn thổ phỉ ở trại Ngưu Gia mà không có thương vong, nút thắt trong lòng Từ Cương như được tháo gỡ, ông ta cũng rất ngạc nhiên trước hiệu quả chiến đấu của đội an ninh.
Mặc dù Khánh Mộ Lam đã nói trong thư rằng “hàng ngàn” tên thổ phỉ ở trại Ngưu Gia nhưng thực chất chỉ có vài trăm, còn lại hàng ngàn người là những người tị nạn bị cưỡng ép hiện đã được giải cứu. Nhưng đội an ninh có thể chấm dứt trận chiến này một cách nhanh chóng với thương vong bằng không cũng đủ cho thấy hiệu quả chiến đấu mạnh mẽ của họ.
Trong lúc Từ Cương đọc thư, Kim Phi cũng mở hộp gỗ ra.
Đọc xong lá thư trong hộp gỗ, Kim Phi chỉ hơi cau mày, sau đó vẻ mặt khôi phục laị vẻ bình tĩnh.
Đúng như Khánh Mộ Lam đã nói, bất kể bọn thổ phỉ có cấu kết với nhau hay không, việc trấn áp bọn chúng phải được tiến hành!
"Đại nhân, không ngờ đội an ninh do xưởng trưởng Khánh huấn luyện lại lợi hại như vậy, đúng là giặc đến nhà phụ nữ cũng có thể cầm quân!"
Từ Cương trả lại bức thư cho Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3441981/chuong-3773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.