“Hóa ra là hắn.” Đội trưởng hỏi: “Tìm được người này chưa?”
Theo suy đoán của Khánh Mộ Lam, Lâm tiên sinh đột nhiên xuất hiện này chính là người chỉ huy đám thổ phỉ trại Ngưu Gia,bảo bọn họ khi lục soát phải chú ý một chút.
“Lúc ấy hắn ta mở cuộc họp ở phòng hội họp, bị nổ chết cùng mới tên thổ phỉ khác!”
Đội trưởng đội lục soát đáp: “Chúng ta xác nhận với mấy anh em nhân viên hộ tống rồi, cái xác kia họ Lâm!”
“Biết rồi.” Đội trưởng đội lục soát gật đầu một cái, lại cầm cái hộp nhỏ lên: “Mở ra xem thử đi!”
Thành viên đội lục soát đáp lời, lấy ra cái kìm nhỏ bên hông, cắt khóa đồng ra.
Lâm tiên sinh cất cái hộp này kỹ lắm, thành viên đội lục soát tưởng rằng trong đó có ngân phiếu hoặc gì đó, kết quả khi mở hộp ra, phát hiện bên trong chỉ có mấy bức thư.
“Thư?” Đội trưởng đội lục soát gãi đầu, đưa cái hộp cho Trâu chủ nhiệm: “Trâu chủ nhiệm, ông biết nhiều chữ hơn ta, ông đọc thử đi.”
Mặc dù đội cá muối đã mở lớp xóa mù chữ, nhưng Khánh Mộ Lam không quá quan tâm đến lớp học này lớp, thường thì đội lục soát có khá ít người biết chữ, mà Trâu chủ nhiệm lúc nhỏ từng được dạy riêng, nên đọc sách viết chữ đều không thành vấn đề.
Trâu chủ nhiệm cầm một phong thư lên, mở ra mới đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3441979/chuong-3771.html