Trâu chủ nhiệm nghiêng đầu nhìn, phần đa tiền trong rương đều bị dính vài vết máu đọng lại màu nâu đen.
“Mấy ngày qua tiêu diệt thổ phỉ, cũng không biết đã gieo họa cho bao nhiêu dân chúng mới có được hai rương tiền này, quả thực là đáng băm thành nghìn mảnh!”
Trâu chủ nhiệm cũng xuất thân từ dân tỵ nạn, thấy đồng tiền dính máu, không khỏi nhớ đến khoảng thời gian chạy nạn khổ cực khi xưa.
“Có lẽ đây chính là lý do mà quốc sư đại nhân và xưởng trưởng bắt buộc phải tiêu diệt thổ phỉ!” Đội trưởng đội lục soát cũng nói một cách đầy cảm thán.
“Đúng vậy, nếu không gặp được quốc sư đại nhân và xưởng trưởng, không biết bây giờ chúng ta đã chết ở chỗ nào rồi!”
Trâu chủ nhiệm phất tay gọi hai gã thuộc hạ tới: “Kiểm tra lại số tiền này, sau khi mang về đừng cho vào kho ngay, đun mấy thùng nước nóng gột sạch vết máu trên đó đi đã!”
“Vâng!” Thuộc hạ vội đáp rồi chạy đi.
Nhiều tiền như vậy, phải đếm từng cái một thì lãng phí thời gian quá, cách tốt nhất là nên cân lên đo.
Bởi vì liên quan đến tiền bạc, cho nên trong quá trình kiểm kê, Trâu chủ nhiệm và đội trưởng đội lục soát cũng ở lại đó, chờ sau khi xác nhận số tiến đúng như trên tờ kê khai, Trâu chủ nhiệm ký tên, chuyển giao xong mới kết thúc.
Đội trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3441978/chuong-3770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.