Vốn dĩ bọn họ đã sắp đến được Đông Hải nhưng lại bị đám thổ phỉ này chặn lại ở đây, cướp hết lương thực và đồ đạc của họ, lăng mạ vợ con của họ và buộc họ phải đi cướp những người dân tị nạn khác...
Những người dân tị nạn hận không thể chém chết bọn thổ phỉ nhưng những tên thổ phỉ này đã để lại bóng ma tâm lý sâu sắc trong lòng họ, dù giờ đây chúng đã bị đội an ninh chế ngự rồi nhưng không ai trong bọn họ dám đứng ra ra tay.
Hiện trường rơi vào sự im lặng đáng sợ.
Lúc này, nhân viên hộ tống mặc áo giáp đen đang trốn trong đám người dân tị nạn hét to hết sức: “Chém chết bọn chúng!”
Những lời này giống như que diêm thắp sáng thùng thuốc nổ, có người dẫn đầu thì tất cả những người dân tị nạn còn lại cũng làm theo.
“Chém chết bọn chúng!”
“Chém chết bọn chúng!”
Trong lúc nhất thời, những người dân tị nạn hăng hái, nếu không có đội an ninh ngăn cản thì có lẽ đã có người xông đến.
“Các vị đại gia tha cho ta đi!”
“Các vị quân gia, ta bị bọn họ ép buộc!”
Những tên thổ phỉ từng diễu võ dương oai giờ đây đều tái mặt vì sợ hãi, có kẻ quỳ lạy van xin sự thương xót, có kẻ tè ra quần, còn có kẻ giãy dụa muốn chạy trốn.
Nhưng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3440830/chuong-3767.html