“Cảm ơn Tả trưởng xưởng đã khen ngợi.” A Mai chắp tay làm lễ với Tả Phi Phi, sau đó lắc đầu nói: “Ta có thể hiểu thương vong khi chiến đấu trong tình huống thế lực ngang nhau nhưng rõ ràng trận chiến này không cân sức.
Khi chúng ta xông vào thì còn lại khoảng hơn một trăm tên thổ phỉ mà chúng còn bị sợ hãi, không có người chỉ huy, nhưng chúng ta có hai trăm người, trang bị cũng tốt hơn bọn thổ phỉ mấy lần, nếu như để những người của tiêu cục Trấn Viễn đánh trận này thì sẽ không có ai bị thương mà trận chiến cũng sẽ kết thúc sớm hơn!”
Lời này nghe có vẻ giống như người xếp hạng thứ nhất sau khi tham gia một kì thi thì phàn nàn rằng mình phát huy không tốt, bài thi một trăm điểm mà chỉ được có chín mươi chín điểm.
Bình thường A Mai cũng không phải người như vậy!
Tả Phi Phi nhìn A Mai thật lâu nhưng khi nhìn thấy mấy đội trưởng đội an ninh đi theo cô ấy thì Tả Phi Phi bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Thì ra A Mai đang châm biếm thủ hạ để phòng ngừa bọn họ sẽ ngạo mạn.
Dù sao cô ấy cũng là người ngoài, A Mai có thể mỉa mai đội an ninh nhưng cô ấy hùa theo thì sẽ không phù hợp, cũng giống như con cái trong nhà, cha mẹ mắng vài câu thì không sao nhưng hàng xóm không thể hùa theo và nói rằng mắng là đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3440828/chuong-3765.html