Nhuận Nương đã đặt đồ ăn lên bàn, nhìn thấy Từ Cương đến, đứng dậy đi vào nhà bếp lấy thêm một bộ bát đũa ra.
Từ Cương mừng rỡ nhận lấy bằng cả hai tay, thái độ khách sáo đến mức Nhuận Nương cũng ngượng ngùng.
Lúc trước khi Thiết Thế Hâm lần đầu tiên tới nhà Kim Phi ăn cơm cũng như vậy, sau này đến thường xuyên rồi, không cần Kim Phi mời, chỉ cần thấy Cửu công chúa tăng ca ở Ngự Thư Phòng, ông ta cũng thường chạy đến ăn cơm chùa.
Không chỉ ăn chùa mà ăn xong còn đóng gói đem về nữa.
Kim Phi đã quen với việc này, cũng không thèm để ý đến Từ Cương, bưng bát cơm lên húp một ngụm cháo lớn.
Từ Cương vẫn hơi không buông ra được, ông ta húp từng ngụm cháo nhỏ, cũng không dám gắp thức ăn gì.
Thấy Kim Phi đã đặt bát đũa xuống, ông ta cũng vội vàng buông đũa xuống, nói mình đã ăn no rồi, sau đó đi theo Kim Phi rời khỏi nhà ăn, đi đến thư phòng.
Kim Phi bưng một ấm trà nhỏ trên bếp lửa lên, đặt một đãi bánh ngọt lên bàn: "Đói thì ăn chút đi!"
"Cám ơn tiên sinh." Từ Cương lắc đầu nói: "Không có khẩu vị!"
"Có chuyện gì thế?" Kim Phi hỏi.
Từ Cương do dự một lúc sau đó vẫn hỏi: "Tiên sinh, Khánh xưởng trưởng dẫn một nhóm công nhân đi tiêu diệt thổ phỉ, kẻ địch đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3440822/chuong-3759.html