Trẻ con thích ngủ nhất, Kim Thạch Khai khóc một trận rồi ngủ mất, Quan Hạ Nhi ôm thằng bé cẩn thận đi vào phòng, sắp xếp chỗ ở cho đứa trẻ.
Nhuận Nương cũng đi theo giúp đỡ, thế là phòng ăn tạm thời chỉ còn mỗi hai người Kim Phi và Cửu công chúa.
“Phu quân, hay là ta cũng đưa con tới, nhờ tỉ tỉ chăm hộ ta?” Cửu công chúa cười hỏi.
“Nếu nàng nỡ, vậy thì đi trao đổi với Hạ Nhi đi.”
Bắc Thiên Tầm chăm con quá thô lỗ, Cửu công chúa thì quá bận.
Có lúc bận tới mức đến mình cũng có thể quên ăn, càng đừng nói tới con.
Nói là Cửu công chúa chăm Đại Nữu, chứ thật ra là bà vú chăm hộ.
Khánh phi có nhắc mấy lần, muốn giúp Cửu công chúa chăm con, nhưng bị Cửu công chúa từ chối.
Cửu công chúa không phải vợ cả của Kim Phi, Khánh phi luôn canh cánh trong lòng, đặc biệt là sao khi Cửu công chúa đăng cơ, ý nghĩ này của Khánh phi càng nặng.
Khánh phi từng nhiều lần xúi giục Cửu công chúa, bảo cô ấy cướp vị trí vợ cả trong tay Quan Hạ Nhi, nhưng đều bị Cửu công chúa từ chối.
Cửu công chúa rất rõ, trong mắt Kim Phi, vợ cả và tiểu thiếp thực sự không có gì khác biệt, nếu Cửu công chúa làm thế thật, ngược lại sẽ chọc giận Kim Phi, dẫn đến thất sủng hoàn toàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413978/chuong-3488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.