Nói xong ông ta còn chỉ lên phi thuyền ở trên trời cũng đi theo tới đây.
Kim Phi nghe xong thì dở khóc dở cười.
Chẳng trách cỏ ở đây còn sắp cao hơn cả lúa, thì ra là sợ phi thuyền ở trên trời nhìn thấy.
Thực ra đây quả thực là một cách để tránh bị kiểm tra từ trên cao.
Mấy người Kim Phi ngồi phi thuyền tới đây sẽ không nhìn thấy có người khai hoang ở dưới.
“Sau này không cần phải như vậy nữa, muốn khai hoang thì cứ mạnh dạn mà khai hoang!”
Kim Phi vỗ vai người đàn ông trung niên: “Chúng ta tới đây cũng không phải để kiểm tra khai hoang, mà tới để khảo sát địa hình… Đúng rồi, nói đến đây, có một việc suýt nữa thì quên nói với mọi người!”
“Mời tiên sinh nói!”
“Chúng ta muốn xây một hồ chứa nước ở đây, lần này tới là để khảo sát địa hình, đến lúc đó xung quanh khe núi có thể sẽ bị che lấp, mọi người thu hoạch xong vụ lúa này, có lẽ mảnh đất này sẽ không thể trồng trọt được nữa!”
Kim Phi nói xong, sắc mặt của người dân xung quanh đều trở lên u ám.
Chẳng trách vừa rồi Kim Phi lại dễ nói chuyện như vậy, thì ra là không để cho bọn họ trồng trọt ở đây nữa.
Nhưng mảnh đất này cũng không phải là của bọn họ, Kim Phi không để cho bọn họ nộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413970/chuong-3480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.