Chương trước
Chương sau
Ngoài việc dễ nuốt nhầm thuốc độc, chuyện đầu tiên của những người có kinh nghiệm bắt giữ tử sĩ sẽ làm là cắt bỏ hàm dưới của họ để ngăn họ uống thuốc độc.

Đây là những nhược điểm của việc sử dụng hàm sau để giấu thuốc độc.

Với sự tuyên truyền liên tục của nhật báo Kim Xuyên thì ý thức danh dự của quân Thục hiện giờ ngày càng mạnh mẽ, nhiều binh lính sẽ buộc một quả lựu đạn vào ngực, khi trận chiến đến giây phút cuối cùng cạn kiệt đạn dược và lương thực, họ sẽ sử dụng quả lựu đạn này để kéo kẻ địch cùng xuống mồ!

Các tử sĩ đã 'ăn ngập hành khi bị đội hộ tống phục kích, sau đó họ thấy phương pháp này hiệu quả hơn thuốc độc cũng bèn bắt chước theo.

Trước khi đội trưởng đội tử sĩ ra tay, hắn đã tháo chốt an toàn của một quả lựu đạn, lúc này đúng lúc đã dùng được.



Theo tiếng nổ mạnh vang lên, bụng của đội trưởng đội tử sĩ đã bị nổ tung thành từng mảnh, chết tan xác.

“Mọi người không sao chứ?” Mấy nữ công nhân trên khe núi hô xuống dưới.

“Không sao," Nữ công nhân phía dưới trả lời: “Nói với trưởng xưởng, hắn tự sát, chúng ta không bắt được người sống!”





Nữ công nhân phía trên lập tức chạy tới báo cáo với Tả Phi Phi.

"Dễ dàng với hắn quá!"

Tả Phi Phi tức giận nói.

Kim Phi nghe vậy cũng im lặng.

Thật ra y luôn cảm thấy tử sĩ là một đám người rất đáng thương.

Từ nhỏ đã bị trại huấn luyện mua đi, rồi lại được nuôi dưỡng nhu nuôi cổ khiến bọn họ giết hại lẫn nhau để lựa ra người mạnh nhất trong số đó. Không chỉ vậy,

mà còn luôn tẩy não để họ bằng lòng trung thành vô điều kiện với chủ nhân.

'Thỉnh thoảng một số chủ nhân biến thái, sẽ sai khiến tử sĩ tự tay giết chết người yêu hoặc con cái của họ để chứng tỏ lòng trung thành của mình.

Trước đây Kim Phi thấy người như vậy là không còn cách nào để cứu được, nhưng sau khi quen biết A Mai, Châu Nhi, Thấm Nhi và nhất là Bắc Thiên Tâm sau khi đi theo y, Kim Phi phát hiện họ cũng là con người và cũng có suy nghĩ riêng của mình.

Nếu điều kiện cho phép, họ cũng mong muốn được sống một cuộc sống tự do.

Ví dụ như Thấm Nhi sau khi bị thương đã rời khỏi Cửu công chúa, dấn thân vào cuộc sống tìm kiếm Ngưu Bôn.

Cách đây không lâu khi gặp lại Thấm Nhi, Kim Phi phát hiện trạng thái của cô ấy đã hoàn toàn khác với trước đây.

Tuy nhiên, Kim Phi cũng đồng cảm với những tử sĩ trong doanh trại của mình như Thấm Nhi, Châu Nhi. Thế nhưng y vẫn vô cùng căm hận những tử sĩ được huấn luyện bởi những quyền quý, nhất là các thành viên của đội ám sát, gặp được một người sẽ giết một người không hề thương tiếc.

Càng ngày càng có nhiều nữ công nhân đến núi Thiết Quán, sau đó Tân Minh dẫn Ngự Lâm Quân theo liên lạc với quân Nương Tử và nhân viên hộ tống ở làng Tây Hà chạy đến.

Tả Phi Phi với tư cách là tướng quân của quân Nương Tử lại còn là phu nhân của Kim Phi, thấy y không muốn nói chuyện. Nên đã tự giác chỉ huy toàn bộ quân đội, kiểm tra kỹ lưỡng tất cả khu vực xung quanh và lấy ngã ba đường làm trung tâm.

Các nữ công nhân và nhân viên hộ tống kiểm tra rất cẩn thận, tất cả cỏ đều bị giẫm nát, tất cả các gốc cây lớn đều bị kiểm tra nghiêm ngặt nếu thấy mặt đất khả nghỉ sẽ rút hắc đao đâm xuống.

Khi Quan Hạ Nhi đến, ngã ba đường đã bị đủ mọi tầng lớp người ngựa vây quanh.

Đừng nói là sát thủ, ngay cả một con chim sẻ cũng không thể bay đến đây.

May mắn là hầu như tất cả bọn họ, dù là Ngự Lâm Quân, nhân viên hộ tống hay nữ công nhân núi Thiết Quán đều biết đến Quan Hạ Nhi. Nên khi nhìn thấy cô đến, họ đã nhanh chóng tránh ra để Quan Hạ Nhi dễ dàng đi vào ngã ba đường gặp Kim Phi.

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Kim Phi, suýt nữa Quan Hạ Nhi đã ngồi oạch xuống đất.

Bởi vì cái cô thấy đầu tiên là vết máu trên ngực Kim Phi, nên cô cứ nghĩ là y bị thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.