Đường Tiểu Bắc thấy thế, nâng má Kim Phi, lớn tiếng hét: “Tướng công, nếu chàng muốn báo thù cho bọn Đại Lưu thì hãy tỉnh lại đi! Nếu chàng cho rằng cái chết của bọn Đại Lưu là không đáng nhắc tới thì chàng cứ tiếp tục ngơ ngác đi!"
Nhắc tới Đại Lưu, cuối cùng sắc mặt của Kim Phi cũng thay đổi.
Đường Tiểu Bắc thấy có hiệu quả, tiếp tục nói: “Tướng công, ta biết chàng đau buồn và tự trách mình, nhưng chàng cũng nói với ta là trốn tránh cũng không giải quyết được vấn đề gì, bây giờ chàng tự trách mình thì đám Đại Lưu cũng không thể sống lại, bây giờ không phải là lúc chúng ta đau khổ mà phải tìm cách quay lại, điều tra rõ chuyện này rốt cuộc là ai làm, như vậy mới có thể trả thù cho bọn Đại Lưu! Mới có thể cho người nhà của bọn Đại Lưu một lời giải thích!”
"Đúng vậy, phải điều tra cho rõ! Phải báo thù cho bọn Đại Lưu!”
Kim Phi thấp giọng lặp lại những lời này, ánh mắt cũng dần lấy lại thần sắc.
"Muốn điều tra chuyện này, chúng ta phải bảo toàn thể lực, như vậy mới có thể quay về.”
Đường Tiểu Bắc nói xong, đưa ấm nước qua.
Lần này Kim Phi không từ chối mà cầm ấm nước ngửa đầu lên uống một ngụm.
Bắt đầu từ tối đêm qua y chưa uống được một giọt nước nào, lúc này thực sự rất khát.
Nhưng chỉ mới uống được hai ngụm, Kim Phi đã đặt ấm nước xuống.
Lúc này họ đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3412016/chuong-1526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.