"Đại Lưu..."
Bắc Thiên Tâm do dự một chút, không nói gì, nước mắt không kìm được mà lại chảy xuống.
"Mau nói đi, bọn người Đại Lưu thế nào rồi? Họ có trốn thoát không?”
Kim Phi nắm lấy bả vai Bắc Thiên Tâm hỏi. Bắc Thiên Tâm lắc đầu, kể lại chuyện xảy ra tối qua.
Khi biết cả hai con tàu đều bị Đại Lưu cho nổ tung, đầu óc Kim Phi lập tức trống rỗng.
Y ngơ ngác nhìn về phương xa, cả người như chết lặng.
Đại Lưu và nhiều cận vệ đều là những cựu binh đầu tiên gia nhập tiêu cục, tình cảm của Kim Phi đối với bọn họ còn sâu nặng hơn cả Bắc Thiên Tâm.
Dù Đại Lưu luôn nhiều chuyện hỏi thăm những lời bàn tán về Kim Phi, khiến Kim Phi cảm thấy khó chịu, những cận vệ khác cũng có một số vấn đề nhỏ, ví dụ như một số người thích cờ bạc, một số rảnh rỗi là đi dạo kỷ viện, cũng có người không thích tắm rửa, trên người luôn có mùi lạ...
Nhưng khi nghĩ đến những người bằng xương bằng thịt vẫn còn cười nói ngày hôm qua, hôm nay đã âm dương cách biệt, Kim Phi cảm thấy như có người đâm vào tim mình.
“Nếu ta cẩn thận hơn một chút thì tốt rồi!” Kim Phi ôm đầu, rơi vào trầm tư tự trách.
Sau khi đến Đại Khang, y đều bất khả chiến bại dù làm kinh doanh hay chiến đấu.
Y cũng là một người bình thường, khống chế kinh thành, sau khi được phong làm Quốc sư, ít nhiều Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3412015/chuong-1525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.