“Cắt binh giảm quan?”
Lần đầu tiên Trần Cát nghe đến từ này, nhíu mày: “Là sao?”
“Cäắt binh là loại bỏ những cựu binh do các tướng lĩnh công tử nhà giàu chỉ huy, như thế có thể giảm bớt chỉ phí quân sự, giảm bớt gánh nặng cho ngân khố quốc gia và cho người dân”.
Cửu công chúa nói: “Giảm quan tức là giảm bỏ số lượng dquan chức, cơ quan chính phủ của Đại Khang quá phức tạp, có vài nha môn rõ ràng chỉ cần mấy viên quan là đủ, nhưng các gia tộc lớn đều nhét người vào, trong một nơi có đến mười mấy, thậm chí là mấy chục viên quan.
Chẳng hạn như huyện Âm Bình của quận Đông Bình lại có đến năm huyện thừa, sáu người giữ sổ sách, bảy điển sử, còn con của các thanh tra, dịch thừa, quan cống, quan thuế gì đó nữa là chưa nói đến. Quả thật là chuyện nực cười của thế gian, từ xưa đến nay đã bao giờ có chuyện này xảy ra?
Nhiều người như vậy, huyện Âm Bình quản lý có tốt không? Không! Việc gì có lợi thì ai cũng tranh đến sứt đầu mẻ trán, gặp phải chính sự thì cứ đùn đẩy cho nhau, không ai làm gì cả.
Nhận tiền lương không làm gì thì đã đành, họ còn muốn “ăn” đến tận xương của người dân, người như vậy thì cần họ làm gì?”
“Giảm quan có thể nhưng cắt binh lính thì không được”.
Trần Cát nói: “Bây giờ Đại Khang bị hổ bao vây xâm lược, thổ phỉ trong nước hoành hành, số lượng binh lính không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411814/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.