“Tiểu sinh là Kim Phi, kính chào bệ hại”
Mặc dù Kim Phi không giỏi giao tiếp, nhưng cũng không. đến nỗi không biết lý lẽ.
Không nói đến thân phận của Hoàng đế, dù sao Trần Cát cũng là cha của Cửu công chúa, Kim Phi chủ động hành lễ như thư sinh.
“Khụ khụ!”
Hoàng đế ho khan mấy tiếng giấu đi vẻ lúng túng, cố găng giữ tôn nghiêm Hoàng đế, phất tay một cái: “Miễn lễ
“Tạ ơn bệ hạ!” Kim Phi đứng thẳng, lén lút nhìn Trần Cát.
Trần Cát trẻ hơn y tưởng tượng, chỉ là hơi chật vật, tóc rối tung, quần áo nhăn nhúm.
Trần Cát cũng đang nhìn Kim Phi.
Người ta nói rằng khi mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn lại càng thích, còn cha vợ thì ngược lại.
Trong mắt của cha vợ, con rể chính là kẻ thù cướp mất bình rượu mơ của mình.
Mặc dù Cửu công chúa và Kim Phi vẫn chưa công khai, nhưng mối quan hệ của họ gần như đã công khai ở làng tây Hà, Hoàng đế cũng biết tin từ lâu.
Cửu công chúa là đứa con gái mà Trần Cát yêu thích nhất, Trần Cát đã tưởng tượng ra cảnh tượng gặp gỡ Kim Phi không chỉ một lần.
Tính tình Nam tước Thanh Thủy khá ương bướng, ngạo mạn và vô lễ, là điều mà cả vương triều Đại Khang công nhận.
Cho nên Trần Cát đã suy nghĩ xong, khi nhìn thấy y, nhất định phải trấn áp nhuệ khí của y.
Trần Cát không bao giờ nghĩ rắng mình và Kim Phi lại gặp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411806/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.