“Tiên sinh, ta biết ở Thanh Thủy Cốc và Tây Xuyên, ngài đã đánh bại Đảng Hạng và ky binh Thố Phiên, nhưng kinh thành và Thanh Thủy Cốc, Tây Xuyên không giống nhau!”
Tân Trấn nói: “Địa thế xung quanh kinh thành trống trải, tao điều kiện cho ky binh tác chiến đánh úp, không có bất cứ ưu thế địa lý nào, chỉ có thể đấu giáp lá càt
“Đúng!” Kim Phi gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
“Nếu tiên sinh hiểu rõ, vì sao còn cảm thấy dựa vào 3000' nhân viên hộ tống, là có thể đánh lui ky binh Đông Man?”
“Không phải cảm thấy, là nhất định có thể” Kim Phi tự tin nói
“Ta.”
Tân Trấn đột nhiên cảm thấy Hoàng đế tìm Kim Phi là một quyết định sai lầm.
Cái nhìn của anh ta về Kim Phi cũng đã thay đối 180°.
Trước đây anh ta nghe chiến tích của Kim Phi, trong lòng cực kỳ bội phục, nhưng hiện tại anh ta chỉ cảm thấy Kim Phi quá tự phụ,
Anh ta thật sự không thể tưởng được, 3000 nhân viên hộ tống dựa vào đâu mà dám đối đâu với 30.000 ky binh Đông Man hung hãn.
Thấy Kim Phi vẫn rất tự tin, Tân Trấn chắp tay cho có “Vậy ta chúc tiên sinh thẳng lợi vẻ vang, ta còn có việc, xin cáo. từ”
Anh ta cần phải nhanh chóng hồi kinh nói cho Hoàng đế, Kim Phi ăn nói bốc đồng hữu danh vô thực, không đủ để đảm đương trọng trách, anh ta cần phải khuyên can Hoàng đế không thể trọng dụng Kim Phi, cần phải đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411779/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.