Nói xong, y lại chỉ vào Thủy Ngọc trên chuôi đao: "Mọi người thấy mảnh châu Thủy Ngọc này và cây kim nhỏ bên dưới không? Gái này không phải để cho đẹp."
Cửu công chúa nghe vậy, khóe miệng hơi cong lên, nhíu mày nhìn về phía Khánh Mộ Lam.
Khánh Mộ Lam bỉu môi, mở miệng hỏi: "Vậy dùng để làm gì? Chẳng lẽ là để lúc bọn họ gặp phải việc khó khăn, đem đi bán lấy tiền ứng phó sao?”
Không ít nhân viên hộ tống nghe nói như vậy thì cười rộ lên.
Kim Phi không cười, mà nghiêm túc gật đầu: "Đây cũng là một trong những tác dụng của nó, không có gì quan trọng bằng mạng sống của chính mình, nếu như gặp phải việc khó khăn, có thể sử dụng Thủy Ngọc đổi lấy tiền, vậy nên đừng có mà không nỡ bỏ, cần đổi thì cứ đổi."
Những nhân viên hộ tống nghe Kim Phi nói như thế, sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên.
Người do Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu mang đến, tất cả đều lộ ra vẻ cảm kích.
Dạo này danh tiếng của Thủy Ngọc đã được truyền ra rộng rãi, một mảnh châu Thủy Ngọc nhỏ như vậy cũng chắc chăn có thể bán được một số tiền lớn.
Kim Phi lại không chút do dự mà giao cho bọn họ.
Việc này khiến bọn họ cảm nhận được sự tin tưởng của Kim Phi.
"Điều Mộ Lam vừa nói, không phải công dụng lớn nhất của Thủy Ngọc."
Kim Phi không để ý đến suy nghĩ của mọi người ở phía dưới, tiếp tục nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411711/chuong-1221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.