Kim Phi nói: “Bất kì lục địa nào cũng lớn hơn Đại Khang. hiện tại gấp mấy lần!”
Đại Khang nói là thiên triều thượng quốc, nhưng thật ra bản đồ còn không bằng một phần tư đất nước của Kim Phi ở kiếp trước.
“Hoá ra thế giới lại lớn như vậy!”
Cửu công chúa nhìn vào bản đồ thế giới, cuối cùng cũng biết vì sao Kim Phi luôn coi thường vương quyền.
Bởi vì y hiểu biết về thế giới rộng lớn hơn, có lẽ ở trong suy nghĩ của y, Đại Khang, Đại Triệu và nước K cũng chẳng khác nhau là bao.
Nhưng Khánh Mộ Lam lại không nghĩ như vậy.
Theo góc độ của cô ấy thì Đại Khang đã rất rộng lớn rồi. “Vũ Dương, muội đừng bị ngài ấy doại”
Khánh Mộ Lam nói: “Tiên sinh, không phải ngài cố ý vẽ Đại Khang nhỏ như vậy chứ?”
“Không phải ta vẽ Đại Khang nhỏ, mà là so với thế giới này, Đại Khang thật sự rất nhỏ.”
Kim Phi nói: “Người giỏi còn có người giỏi hơn, thế giới rộng lớn vô tận, vượt qua cả trí tưởng tượng của cô.”
“Tỷ, tiên sinh sẽ không nói dối về vấn đề này đâu”
Cửu công chúa nói: “Ta ở trong cung đã từng xem tranh phong thuỷ xung quanh Đại Khang, không khác biệt lắm so với bản đồ mà tiên sinh vẽ. Thật ra địa bàn mà người Khiết Đan và 'Thổ Phiên chiếm giữ cũng lớn hơn so với chúng ta, địa bàn của người Đảng Hạng ở Mạc Bắc cũng không nhỏ.”
“Điện hạ cũng không cần tự xem nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411707/chuong-1217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.