“Sao các ngươi lại nhìn ta?”
Từ mập nói: “Chẳng lẽ Kim Phi dám giết mệnh quan triều đình sao? Đây chính là tội chặt đầu, đừng nói y chỉ là một Nam tước nho nhỏ, những người ở đây, ai dám giết Thái Lưu Dương chứ?”
“Các ngươi không dám, không có nghĩa là Kim Phi không dám”
Lão già râu dê nói: “Y chính là một tên điên, ngay cả Tiết Hàn Lư cũng dám giết, huống chỉ chỉ là Thái Lưu Dương?”
“Tên Thái Lưu Dương kia bây giờ thế nào? Bị Kim Phi giết rồi sao?”
Từ mập nhất thời phấn chấn.
Những tên quyền quý khác cũng nhìn Đại thái giám với ánh mắt mong đợi.
Nếu Kim Phi giết Thái Lưu Dương, bọn họ không cần xin phép triều đình, lập tức có thể ra tay bắt người.
Có lẽ còn có thể nhân cơ hội ném đá giấu tay, sau này chỉ cần nói rằng bị Kim Phi bắt giữ rồi bị giết nhầm là được.
Dù sao bọn họ chiếm lý, không sợ Cửu công chúa điều tra.
Còn về Thái Lưu Dương, hắn chỉ là một quân cờ có cũng được không có cũng được mà thôi, có thể đổi được mối tai họa lớn là Kim Phi thì quá lời.
“Nếu Kim Phi đã giết chết Thái Lưu Dương, công công nhất định sẽ bảo chúng ta xuất quân, bây giờ nói vậy tức là đã xảy ra biến cố”
Lão già râu dê vuốt chòm râu, nhìn Từ mập ngu ngốc. “Chu đại nhân nói đúng.” Công công thở dài nói: “Trước khi Kim Phi vào huyện phủ Kim Xuyên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411642/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.