Chương trước
Chương sau
Khi chuyện như vậy xảy ra ở Kim Xuyên, Cửu Công chúa không cần nghĩ cũng biết Kim Phi sẽ tức giận đến mức nào.

Từ lời nói và hành vi thường ngày của y, Cửu công chúa biết răng Kim Phi không hề sợ hãi quyền lực triều đình.

Nếu lần này không xử lý tốt, khả năng Kim Phi tạo phản là rất cao.

Trước khi quen biết Kim Phi, Cửu công chúa chắc chản sẽ không coi một Nam tước ra gì

Nhưng quen biết Kim Phí lâu như vậy, Cửu công chúa rất hiểu rõ năng lực của y

Y là người có năng lực lật đổ Đại Khang!



Nói thẳng ra, sở dĩ Cửu công chúa lần này quay lại là do sự tranh giành quyền lực của các phe phái trong triều đình.

Nhưng so với chuyện của Kim Phi, cuộc chiến tranh giành quyền lực không đáng nhắc tới!

Nghĩ đến đây, Cửu công chúa không dám lãng phí một giây phút nào, đọc lại lá thư rồi quay người rời đi





Thấm Nhi khởi hành trước và đi đến phủ Tông Nhân. Khi Cửu công chúa đến trước cửa hoàng cung, người đứng đầu của phủ Tông Nhân là Trần Nguyên Thẳng đã đợi ở đây sẵn.

Nhìn thấy Cửu công chúa bước xuống xe, ông ta vội vàng chào hỏi

"Điện hạ, người muốn vào cung gặp bệ hạ à?"

"Đúng vậy, Vũ Dương có chuyện cực kỳ quan trọng, phải lập tức gặp phụ hoàng!"

Cửu công chúa hành lễ với Trần Nguyên Thắng: “Hy vọng ông Cửu sẽ không làm khó Vũ Dương."

Các quan chức của phủ Tông Nhân đều là thành viên hoàng gia, mặc dù người đàn ông trước mặt chỉ mới trung niên, nhưng dựa theo cấp bậc, Cửu công chúa phải gọi Trần Nguyên Thắng là ông.

"Không phải lão thần làm khó điện hạ, mà bệ hạ gần đây không khoẻ, ra lệnh không gặp bất kỳ ai, ngoài các đại thần. Lão thần thật sự không thế đế điện hạ vào!"

Trần Nguyên Thẳng tỏ vẻ khó khăn nói

"Vũ Dương có chuyện cực kỳ quan trọng, không thể chậm trết"

Cửu công chúa nói xong lại hành lễ: "Hy vọng ông Cửu châm chước, Vũ Dương nợ ông Cửu một ân tình!"

Trần Nguyên Thẳng lắc đầu, vẫn đứng chặn trước mặt Cửu công chúa

"Ông Cửu, cứ để Vũ Dương vào. Nếu phụ hoàng có trách tội, ông Cửu có thế đố hết mọi chuyện lên đầu Vũ Dương”

Cửu công chúa hành lễ lần thứ ba. Nhưng Trần Nguyên Thẳng vẫn nhắm mắt lại

"Bổn cung nói lần cuối cùng. Hôm nay bổn cung phải gặp được phụ hoàng!"

Cửu công chúa hơi cau mày lại, không còn tự xưng là Vữ Dương nữa mà tự xưng là bốn cung,

Giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng hơn.

Tất cả những điều này cho thấy sự kiên nhãn của Cửu công chúa đã không còn nữa

Uy danh của Cửu công chúa trong kinh thành không nhỏ, vừa rồi nói chuyện đàng hoàng, Trần Nguyên Thắng còn có. thể ra vẻ.

Nhưng bây giờ Cửu công chúa rõ ràng đã tức giận, Trần Nguyên Thẳng sao dám tiếp tục ra vẻ?

Vẻ mặt ông ta đau khổ nói: “Thật sự không phải là lão. thần làm khó điện hạ, mà là lão thần thật sự không dám đế. điện hạ đi vào!

*Ta không muốn nghe nhiều như vậy, chỉ muốn hỏi ông có cho ta vào hay không?" Cửu công chúa lạnh lùng hỏi.

"Lão thần thật sự không dám!" Trần Nguyên Thắng vẫn lắc đầu.

"Rất tốt!" Cửu công chứa khẽ gật đầu, cũng không tiếp tục tức giận, ngược lại quay đầu nhìn Thấm Nhi nói: "Ngươi đi đến Liêu Gia Trai ở phường Hưng Thịnh bảo bọn họ chuẩn bị hai cân bánh sen cho ta, lát nữa ta qua dùng!”

Nói xong, Cửu công chúa chuẩn bị lên xe ngựa

Nhưng Trần Nguyên Thẳng đã sợ hãi và nằm lấy dây cương của ngựa

Vợ của Trần Nguyên Thắng là một con hổ cái nổi tiếng ở kinh thành, có gia thế không nhỏ, Trần Nguyên Thắng có chỗ. đứng vững trong phủ Tông Nhân là dựa vào sự chống lưng bên nhà vợ.

Nhưng vợ ông ta liên tiếp sinh ra năm người con, đều là con gái, thấy gia đình tuyệt hậu, Trần Nguyên Thẳng đã tìm vợ bé và sinh ra một trai và một g:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.