Chương trước
Chương sau
Kim Phi nói: “Vậy nên dù kế hoạch sai nhưng vẫn đạt được mục địch, hơn nữa còn thành công hơn kế hoạch cũ. Vì dân chúng ra tay bây giờ không phải là người do bọn chúng. tìm đến nên không để lại sơ hở gì!”

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?” Đường Tiểu Bắc hồi

“Lần này dĩ nhiên là có người bên trên đứng sau bày mưu, ta phải suy nghĩ cho kĩ đã”

Kim Phi nhìn nữ chưởng quầy: “Chuẩn bị thức ăn, sai người cho ngựa ăn no”

“Vâng” Nữ chưởng quầy hỏi: “Tiên sinh ở đâu, thương hội hay nhà trọ?

“Không ở đâu cả, chúng ta ăn cơm xong sẽ đi ngay!”



Kim Xuyên xảy ra chuyện lớn như vậy, Kim Phi chỉ muốn bay về ngay, làm gì có tâm trạng nghỉ ngơi?

Lúc ăn cơm, đầu y vẫn nghĩ đối sách. Giấy viết thư bên cạnh bát cơm cũng viết chỉ chít chữ. “Mau gửi bức thư này về!”

Ăn xong, Kim Phi gọi nữ chưởng quầy, chỉ vào thư trên bàn sau đó dẫn theo Đường Tiếu Bắc rời di.





Kim Phi nhận được tin, mau chóng lên đường, Cửu công chúa ở kinh thành đến thương hội Kim Xuyên tìm Lạc Lan cũng biết tình hình của làng Tây Hà.

“Ngươi nói cái gì? Bây giờ ở Kim Xuyên toàn là thổ phỉ hả?”

Cửu công chúa không thế tin nổi

Cô ấy từng đến Kim Xuyên, từng thấy sự phồn vinh náo. nhiệt ở đây.

Trong mắt cô ấy, Kim Xuyên là nơi có sức sống và tương lai phát triển nhất ở Đại Khang.

Cũng là nơi không có khả năng xuất hiện thổ phi nhất.

Tất cả mọi người đều nghiêm túc làm việc, kiếm được cũng không ít, ai lại mạo hiếm tính mạng đi làm thổ phỉ chứ?

“Ta cũng không dám tin, nhưng Tiếu Ngọc chắc chản sẽ không lấy chuyện này ra đùa đâu”.

Lạc Lan vừa nói vừa đưa Cửu công chúa bức thư Kim Xuyên gửi đến.

Cửu công chúa nhanh chóng nhận lấy.

Tiếu Ngọc viết thư cho Lạc Lan là đế cầu cứu Cứu công chứa, cô ấy đã viết hết chuyện cần viết vào thư.

Với sự thông minh của Cửu công chúa, lập tức hiểu ra đầu đuôi câu chuyện.

“Mấy tên khốn nạn này chán sống rồi sao?"

Cửu công chúa đọc thư xong giận đến mức ném ly vỡ tan tành.

Thấm Nhì đứng ở của vội vàng xông vào phòng

Lạc Lan vội vã cúi đầu

Quen biết Cửu công chúa lâu như vậy, cô ấy luôn mang vẻ. đoan trang thư thái, lần đầu tiên Lạc Lan nghe thấy cô ấy chửi người

“Thấm Nhị, nói với phủ Tông Nhân, bổn cung muốn gặp. Hoàng thượng!"

Cửu công chúa lạnh giọng nói

“Bệ hạ, phủ Tông Nhân nói người không được vào cung..."

Thấm Nhi nhỏ giọng

Phủ Tông Nhân chuyên quản lý thành viên hoàng thất, khi Cửu công chúa đi đến Kim Xuyên đã kết hôn thư với người Thổ Phiên, dựa theo quy tác, cô ấy không thể ở hoàng cung nữa

Lần này hồi kinh, Cửu công chúa vẫn luôn ở ngoài hoàng cung.

Hoàng đế cũng chột dạ, Cửu công chúa xin gặp mấy lần đều bị từ chối.

Nếu là bình thường, Cửu công chúa còn có thể kiên nhẫn chờ đợi, nhưng lúc này, cô ấy thực sự không đợi nổi nữa

“Nói với phủ Nhân Tông, hôm nay bổn cung phải gặp hoàng thượng, nếu họ dám ngăn nữa thì chính là ép bổn cung đến mức ngọc nát đá tan”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.