Kim Phi bảo cô làm gì thì cô làm đó. Nhưng bây giờ Kim Phi không có ở đây, mấy ngày này lại liên tiếp xảy ra quá nhiều chuyện, Quan Hạ Nhi dường như đột nhiên trưởng thành rất nhiều.
Gặp phải chuyên không bất lực giống như trước, mà học cách tự đông não suy nghĩ cách giải quyết
Cô cũng đã trưởng thành hơn so với trước rất nhiều, đần dần có chút dáng vẻ của nữ chủ nhân.
"Bây giờ chỉ có thể làm vậy thôi."
Trịnh Phương gật đầu: "Thiết Chùy, ngươi cũng chuẩn bị đi, chúng ta nhanh chóng khởi hành!"
“Chúng ta dẫn theo bao nhiêu người?" Thiết Chùy hỏi.
"Dẫn theo. Trịnh Phương dừng bước lại, säc mặt trở nên khó coi. Anh ta định nói mỗi người dẫn theo một đội, nhưng cuối cùng lại nghĩ đến cả làng Tây Hà chỉ còn lại ba đội nhân viên hộ tống.
Nếu anh ta và Thiết Chùy dẫn đi hai đội, người còn lại phòng thủ pháo đài xung quanh làng nhất định không đủ
“Trịnh đại ca, Thiết Chùy đại ca, hai người mỗi người dẫn theo một đội đi”
Quan Hạ Nhi nói: "Đợi ta vào kho lấy cho hai người mỗi người năm mươi bộ áo giáp đen và ba rương lựu đạn”
"Bọn ta mỗi người dẫn đi một đội, vậy trong làng phải làm sao?" Trịnh Phương hỏi: "Một đại đội canh pháo đài còn không đủ, chưa kể là còn phải luân phiên trực, nghỉ ngơi"
"Hay là chúng ta đi đến Hắc Thủy Câu chiêu mộ một nhóm thổ phỉ?" Thiết Chùy hỏi: 'Như vậy có thể dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411575/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.