Đường Đông Đông vừa rửa tay, vừa nói: “Thương hội rút khỏi Quảng Nguyên, các công tác sắp xếp hàng hóa đều cần phải điều chỉnh lại một lượt, ta sẽ không nhóm lò cho tỷ nữa, tự tỷ làm đi nhé”
Đang lúc dầu sôi lửa bỏng, Quan Hạ Nhi làm gì còn có tâm trạng nấu cơm?
Tất nhiên cũng chẳng có tâm trạng để ý đến Tiểu Nga.
Không thể giúp đỡ gì cho Đường Đông Đông, cô đã cảm thấy áy náy lắm rồi, sao còn dám làm phiền đến Đường Đông Đông nữa chứ?
Cô vội vàng xua tay nói: “Tỷ mau đi bận việc đi, nhưng cũng nhớ chú ý sức khỏe. Tướng công với Tiểu Bắc đều không có ở đây, ta lại vô dụng, nếu muội mệt mỏi đâm ra đau ốm thì †a thật không biết làm sao bây giờ.”
“Hạ Nhi, đừng nói bản thân như vậy, ai nói tỷ vô dụng chứ?”
Đường Đông Đông duỗi tay ôm vai Quan Hạ Nhi: “Phi ca nói, mỗi người đều có sở trường của riêng mình, đôi khi chỉ là chưa tìm được cơ hội thích hợp để thể hiện mà thôi, với cả, xà phòng thơm và nước hoa tỷ làm ở kinh thành có không biết bao nhiêu là quý phu nhân tranh nhau mua đấy, sau này không được nói như thế đâu...”
Trước đây Quan Hạ Nhi quá tự ti, bị người ta mắng vài câu cũng chẳng sao, một mình khóc một hồi thì cũng qua hết.
Vậy nhưng hiện tại bị Đường Đông Đông khen như thế thì lập tức thẹn thùng đỏ mặt, đẩy Đường Đông Đông ra ngoài sân: “Ta được đến đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411549/chuong-1059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.