Trên thực tế, từ lâu đã có tin đồn ở kinh thành và Giang Nam, nói răng Kim Phi có phép thuật.
Trịnh Trì Viễn cũng đã từng nghe nói qua, nhưng trước đó anh ta không tin chút nào, cho rằng tất cả đều do người kể chuyện bịa đặt.
Nhưng bây giờ, anh ta lại hơi dao động. Tình huống hiện tại đã vượt quá tầm hiểu biết của anh ta.
Ngoại trừ phép thuật, anh ta không tìm được lời giải thích nào hợp lý cả.
Một số binh sĩ thủy quân nhát gan lúc này đã quỳ trên boong, dập đầu về hướng nơi quả cầu lửa xuất hiện.
Quan võ không có trình độ chính trị nhạy bén như quan văn, mặc dù Trịnh Trì Viễn biết hỏi thế là không thích hợp, nhưng vẫn không khỏi tò mò hỏi: "Kim tướng quân, quả cầu lửa trên trời là sao thế? Làm thế nào mà ngài đưa mọi người đến ngọn núi phía sau được vậy?"
"Trịnh tướng quân, đây là bí mật quân sự, thứ lỗi cho ta không thể trả lời!"
Phải mất rất nhiều công sức mới che đậy được ngọn lửa của khinh khí cầu, nếu chủ động nói cho Trịnh Trì Viễn biết thì Kim Phi chính là kẻ ngốc.
"Là ta lỗ mãng"
Trong lòng Trịnh Trì Viễn hơi tiếc nuối, nhưng cũng không tiện hỏi lại.
Anh ta chắp tay hỏi: "Kim tướng quân, tiếp theo phải làm gia
"Tiếp theo, Trịnh tướng quân chỉ cần đưa người của ta đến đảo, phong tỏa lối ra, để thuyền thủy tặc không thể chạy thoát."
Kim Phi nói: "Phần còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411508/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.