Rầm! Rầm! Rầm!... Từng lọ dầu từ trên trời rơi xuống.
Trong khoảnh khắc, lửa lại lan rộng thêm một mảng trên mặt nước.
Tất cả thuyền chở hàng mà bọn thủy tặc cướp từ trong tay Lão Lương đều bị đốt cháy.
Cho đến lúc này, bọn thủy tặc mới phát hiện kẻ địch tới rồi!
Tại hang ổ của thủy tặc, ông cả đang ôm tình nhân ngủ ngon lành thì đột nhiên bị tiếng gõ cửa làm cho tỉnh giấc.
Bên ngoài cửa sổ là một vùng hỗn loạn.
Ông cả đạp cô gái bên cạnh mình xuống giường rồi xông ra khỏi phòng.
Vừa nhìn là thấy ở phía xa xa, nơi mà đang đậu thuyền có lửa bốc cháy ngùn ngụt.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” “Ông cả, không xong rồi, có người xông vào cửa hang rồi!”
Ông hai của thủy tặc vội vàng đáp: “Bọn chúng đã đốt hết thuyền của tiêu cục Trấn Viễn rồi.”
“Không phải đã dặn các ngươi đi gác đêm rồi sao. Sao lại để người ta lên đến đảo rồi cũng không phát hiện ra hả?”
Ông cả vừa mặc quần áo, vừa giận dữ hỏi: “Có phải tên khốn gác đêm lại lười biếng lén đi ngủ rồi đúng không?”
“Ta cũng không biết!” Ông hai vỗ đùi hỏi: “Ông cả, ngài mau nghĩ ra cách gì đi. Bây giờ phải làm thế nào đây?”
“Nhanh đi tìm Lưu tiên sinh đi!” Ông cả hét lớn.
“Hôm trước Lưu tiên sinh có việc nên đã lên bờ rồi, vẫn chưa về nữa!” Ông hai đáp.
“Còn chưa về sao?” Ông cả trừng mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411506/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.