Về phần vấn đề các vị đang lo lắng, ta cũng đã suy xét, nghĩ ra một biện pháp, mọi người cùng xem thử có được không.”
Kim Phi nói, ra hiệu cho phía sau.
Nguyễn Đồng Khiết dẫn Đại Lưu đi lên bục gỗ, đứng sau Kim Phi.
Trong tay Đại Lưu bưng một cái khay. Ở giữa đặt ba viên pha lê.
Kích thước không đồng nhất, màu sắc khác. nhau.
Nhưng viên nào cũng vô cùng mượt mà, màu sắc tuyệt vời.
“Kim tiên sinh, đây... Đây là Thủy Ngọc à?”
Giọng điệu của người đàn ông mập cũng hơi run rẩy.
“Không sai, đây là Thủy Ngọc!”
Các thương nhân nhận được đáp án khẳng. định của Kim Phi, trong mắt không ít người lộ ra hơi nóng bỏng nhè nhẹ.
Lạc Lan bán đấu giá Thủy Ngọc ở kinh thành được một thời gian, bây giờ danh tiếng của Thủy Ngọc đã lan truyền rất xa.
Thương nhân ở đây cơ bản đều nghe nói qua.
Có mấy người thậm chí còn tham gia hội đấu giá ở kinh thành.
Bởi vì Lạc Lan và Đường Tiểu Bắc đều cố gắng khống chế lượng hàng xuất ra của Thủy. Ngọc, hơn nữa Đại Khang lại lắm kẻ nhiều tiền, cho nên giá trị bây giờ của Thủy Ngọc không những không giảm, ngược lại bị nhóm quyền quý thương nhân đẩy lên càng cao hơn.
Bây giờ Đường Tiểu Bắc điên cuồng thu mua lương thực ở Giang Nam, trên cơ bản là dựa vào. Thủy Ngọc và xà phòng thơm.
Mỗi lần đến một nơi, chỉ dùng cách đấu giá tạm thời, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411456/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.