Chẳng qua điều đáng tiếc trước mắt là cái vị trai tài này, hơi nghèo quá, không có cách nào chuộc thân cho Tiểu Liên, nếu không nhất định lại trở thành một giai thoại.
"Để cô nương chê cười rồi!" Trần Văn Viễn còn tưởng rằng Thanh Diên đang làm quen để được giảm giá một chút, nói: "Cô nương yên tâm, nếu là tỷ muội của Tiểu Liên, ta nhất định sẽ không lấy nhiều tiền!"
Kiểu người tinh ý như tú bà, liếc mắt đã nhìn ra ý nghĩ của Trân Văn Viễn.
Bà ta vội chen miệng nói: "Trần công tử, Thanh Diên cô nương bây giờ đang làm việc cho Kim tiên sinh, là thay mặt Kim tiên sinh đến để tìm người viết truyện!"
"Đúng rồi, Trần công tử, chỉ cần truyện ngươi viết đủ hay, tiền bạc không thành vấn đề!"
Thanh Diên cũng nói thêm: "Tiên sinh nhà ta nói, chỉ cần không vượt quá ba mươi lượng bạc, ta có thể tự làm chủ!"
Trước khi đi Kim Phi đã ước chừng rồi đưa cho cô ấy một trăm lượng bạc, nhưng để đảm bảo an toàn,, cô ấy chỉ nói ba mươi lượng.
Dù vậy cũng đủ để khiến Trần Văn Viễn kích động.
Thường ngày anh ta giúp người khác viết một lá thư, mới được có mấy xu.
Sao chép hơn trăm trang thơ văn, nhiều lắm cũng mới có trăm đồng.
Ba mươi lượng bạc, anh ta cả đời cũng chưa từng thấy số tiền lớn như vậy.
“Ta không cần ba mươi lượng, hai mươi lăm lượng là đủ rồi!"
Trần Văn Viễn vội vàng xua tay: "Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411401/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.