“Hắn vì ta, mới giết Tiết Hành Lư à?”
Âm thanh của cô nương, quanh quẩn trong tù giam.
Kim Phi nghe vậy, biết việc hôm nay có khả năng khó làm.
Cô nương này còn bình tĩnh hơn tưởng tượng của y.
Nhưng y cũng không vì thế mà gạt người ta, lắc đầu nói: “Không phải, ta giết Tiết Hành Lư, là vì hắn muốn đoạt ngựa chiến trong tay ta, ta lấy cớ hãn đột nhập vào doanh trại, nhân cơ hội đánh chết hắn!”
“Sau đó ngươi biết ân oán của Tiết Hành Lư với ta ở chỗ nào đó, cho nên tới đại lao, muốn đưa ta ra ngoài, bán mạng cho ngươi, đúng không?” Cô nương nói.
“Không đến mức bán mạng, nhưng ta thật sự cảm thấy ngươi là người tài, hơn nữa ta cũng cảm động vì lòng trung thành của ngươi.”
Kim Phi nói: “Nhà chủ sắp sụp đổ, nhưng ngươi vẫn bằng lòng liều thân nguy hiểm báo thù vì chủ cũ, nghĩa sĩ như vậy cũng không thấy nhiều.
Cô nương không nói tiếp, chỉ nhìn Kim Phi cười nhạt.
“Được rồi, ta thừa nhận, ta muốn cứu ngươi ra ngoài, sau đó mời ngươi làm hộ vệ cho ta.”
Kim Phi nói: “Ta làm như vậy, cũng không có gì xấu cho ngươi nhỉ?”
“Coi như ngươi cũng nói thật.” Cô nương nói: “Nếu ngươi đã nói thật, ta đây cũng nói thật. Tiểu thư chết rồi, đời này ta sẽ không bảo vệ cho kẻ nào nữa, ngươi hãy bỏ suy nghĩ này, trở về đi!”
“Này, cái người này sao lại không biết tốt xấu như vậy chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411392/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.