“Được rồi, trong chốc lát ta không thể nói rõ ràng cho các ngươi được, tất cả đứng lên đi, ta không đuổi các ngươi đi nữa”
Kim Phi hơi nhức đầu xua tay, lười giải thích với bọn họ.
Chờ quay về làng Tây Hà, từ từ sẽ biết.
Thấy các cô nương đều đã đứng dậy, Kim Phi ôm quyền chào Khánh Hâm Nghiêu, xoay người lên ngựa.
Mấy cô gái lập tức biết điều tiến lên, một người giúp Kim Phi cầm cương ngựa, một người đỡ y.
Kim Phi khẽ thở dài, đá vào bụng ngựa.
Vì có thêm một nhóm cô nương đi bộ, nên đội ngũ không thể đi nhanh, phải mất gần nửa tiếng mới về đến dốc Đại Mãng.
Đây là lần đầu tiên các cô nương đến doanh trại, tò mò nhìn xung quanh, lo lắng về cuộc sống tương lai, nhưng cũng tràn đầy mong đợi.
Các cô nương tò mò đánh giá doanh trại, binh sĩ trực ban cũng tò mò đánh giá bọn họ.
Mặc dù trong đội nhân viên hộ tống cũng có nhân viên hộ tống nữ, nhưng quần áo của nhân viên hộ tống nữ đều giống quần áo của nhân viên hộ tống nam, hơn nữa do phải huấn luyện lâu dài, nên da đã trở nên ngăm đen xù xì, trông cứng rắn hơn cả binh lính nam của quân Uy Thắng.
Trên thực tế, sức chiến đấu của nhân viên hộ tống nữ cũng không kém binh lính nam của quân Uy Thẳng.
Đặc biệt là về nỏ, vượt xa binh lính nam của quân Uy Thắng cả mấy con phố.
Bây giờ chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411375/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.