Khánh Mộ Lam nói: “Ngài ấy miệng thì ba hoa, nhưng đến lúc đụng chuyện thật thì không làm được.”
“Hừ, Khánh Mộ Lam, cô xem thường ai đó?” Kim Phi cảm thấy bất đắc dĩ.
Khánh Mộ Lam nói lời này thật dễ hiểu lầm, nếu không phải Khánh Hâm Nghiêu đang ở đây, chắc chắn Kim Phi sẽ phản bác cô ấy.
“Được rồi, hai người đừng ồn ào nữa, bổn cung đói rồi.”
Cửu công chúa đi tới bàn trước tiên, tiện tay kéo một cái ghế ra.
“Điện hạ, người ngồi phía trên chứ?” Khánh Hâm Nghiêu chỉ chỗ ngồi đối diện cửa chính.
“Có mấy người chúng ta, còn phân trên dưới làm gì?”
Cửu công chúa khoát tay: “Mọi người nhanh vào bàn ngồi đi”
“Vậy nghe theo điện hạ.” Khánh Hâm Nghiêu đưa tay ra ý mời Kim Phi: “Kim tiên sinh, mời!”
“Khánh đại nhân mời!" Kim Phi mời xong, ngồi vào bên trái Cửu công chúa.
Hai huynh muội Khánh Hâm Nghiêu cũng lần lượt ngồi xuống.
Hai huynh muội Khánh Hâm Nghiêu cũng lần lượt ngồi xuống.
Quản gia vỗ tay, thị nữ nối đuôi đi nào, bày một bàn thức ăn lớn.
Trong đó hơn một nửa là món xào.
“Nghe điện hạ và Mộ Lam nói tiên sinh thích ăn món xào, ta đã cho người học làm một chút, tiên sinh nếm thử xem có hợp khẩu vị không.”
Khánh Hâm Nghiêu chỉ vào bàn, nói. “Khánh đại nhân có lòng rồi.”
Kim Phi ngoài miệng khách khí, nhưng trong lòng âm thầm cảnh giác.
Khánh Hâm Nghiêu không chiêu đãi Cửu công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411369/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.