“Khánh Mộ Lam, cô nói chuyện có thể có chút lương tâm được không vậy?”
Kim Phi nói: “Là ta lừa cô vào sao? Ta cũng đã nói với cô, phòng tối nhỏ rất đáng sợ, cô không chịu nghe, vẫn muốn tự đi thử, ta muốn kéo cũng kéo không được, bây giờ ngược lại còn muốn trách ta sao?”
“Ai da, trời cũng sắp tối rồi, ca ca của ta chắc chắn vẫn còn đợi chúng ta ở nhà”
Khánh Mộ Lam tự biết mình đuối lý, nên kiên quyết đổi chủ đề: “Đi nhanh lên nào!”
Nói xong, cô ấy đóng cửa sổ xe ngựa lại. Cửu công chúa nhìn hai người cãi nhau, mặt đầy tươi cười. Nếu như có thể cứ vui vẻ mãi như vậy thì tốt rồi...
Khánh Mộ Lam đoán không sai, nhóm Kim Phi vừa đến Khánh phủ, Khánh Hâm Nghiêu sắp không đợi được nữa.
Nữ binh được Khánh Mộ Lam phái về báo tin đã về một lúc lâu, nhưng nhóm Kim Phi vẫn chưa về tới.
Đang chuẩn bị dẫn người đi xem chuyện gì thì quản gia nói bọn họ đã đến.
Khánh Hâm Nghiêu vội chạy ra cửa, thấy xe ngựa tới, thì nhanh chóng nghênh đón.
Anh ta ôm quyền chào Kim Phi trước: “Kim tiên sinh!” “Khánh đại nhân!”
Lần này Kim Phi đến là có chuyện cần gặp Khánh Hâm Nghiêu để bàn bạc, nên y cũng vội vàng nhảy xuống ngựa chiến đáp Lúc vừa lên đường, doanh trại đột nhiên xảy ra chút chuyện, nên bị chậm trễ một chút, đại nhân đợi có sốt ruột không?”
“Không, ta cũng vừa từ ngoài về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411368/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.