Cửu công chúa cũng thấy bất đắc dĩ.
Cô ấy biết hai người họ không nói dối, tướng lĩnh quần là áo lượt cắt xén quân lương là điều cực kì phổ biến.
Rất hiếm người lấy thuế thu từ thái ấp của bản thân mình ra để đóng góp giống như Khánh Hoài.
Mà toàn bộ Đại Khang này cũng chỉ có một mình Kim Phi đập tiền lên người các nhân viên hộ tống, đặt mua trang bị cho bọn họ.
Cho nên các nhân viên hộ tống mới trung thành như thế, tình nguyện liều mạng vì Kim Phi.
“Mọi thứ đã qua hết rồi”. Kim Phi cất lời: “Được rồi, huynh chôn hài cốt của các huynh đệ ở đâu vậy? Mau mau phái người đi đưa về, trên núi nhiều dã thú, đừng để bọn chúng giày xéo lên”.
“Vừa mới sắp xếp người đi rồi”. Trương Lương chỉ vào chân của Kim Phi, hỏi: “Tiên sinh, tại sao chân của cậu cũng bị thương?”
Kim Phi nghe thấy thế thì hơi xấu hổ.
Y thật sự không có mặt mũi để nói là mình bị Thấm Nhi giãm lên...
Đang nghĩ xem nên nói lảng qua chuyện nào khác thì đột nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập từ dưới chân núi truyền tới.
Kim Phi âm thầm giật mình, một chân nhảy vòng qua hòn đá lớn, nhìn về phía dưới sườn núi.
Đám người Trương Lương, Khánh Một Lam chạy ra xem trước.
Chỉ còn lại Kim Phi và Cửu công chúa chật vật giống nhau.
Kim Phi là một chân nhảy lò cò, Cửu công chúa chỉ động đậy hai cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411323/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.